Tôi bảo Triệu Hải Thành tìm cho mình mấy cái mặt nạ phòng độc, kết quả anh ta lại tìm tới loại mặt nạ phòng cháy chữa cháy. Thứ này có thời gian sử dụng, phỏng chừng nhiều nhất chỉ có thể duy trì hơn bốn mươi phút thôi.
Chẳng qua việc này cũng không trách anh ta được, chủ yếu là anh ta thật sự không yên tâm mấy loại mặt nạ phòng độc bình thường, lỡ như không có tác dụng, không phải chúng tôi có thể sẽ hít phải khí độc ư? Nhìn là biết thằng nhãi này thường làm việc cho lãnh đạo, cẩn thận ổn thỏa như vậy.
Sau khi chuẩn bị xong hết thảy, tôi, chú Lê và Đinh Nhất cùng mang mặt nạ phòng độc, cầm thiết bị chiếu sáng đi vào động. Vốn dĩ Triệu Hải Thành và chủ nhiệm Tôn cũng muốn vào cùng, nhưng lại bị chúng tôi từ chối. Vì không rõ tình huống bên trong, một khi có nguy hiểm gì, ít người sẽ dễ ứng phó hơn.
Sau khi đeo mặt nạ phòng độc, tầm nhìn của tôi trở nên rất hẹp, hơn nữa tiếng hít thở của mình vang lên rất lớn trong mặt nạ, ngược lại làm người ta cảm thấy rờn rợn…
Đoạn đường đầu tiên chúng tôi đã thấy rất rõ ràng qua flycam, nên trong lòng vẫn coi như hơi yên tâm. Nhưng càng đi vào sâu ánh sáng càng yếu, xung quanh cũng bắt đầu chậm rãi trở nên yên tĩnh, phảng phất như ba người chúng tôi đi vào một thế giới khác.
Lúc này đường dưới chân vẫn rất lầy lội, chẳng qua cũng may ba chúng tôi đã lường trước nên đều mang ủng.
Suy xét đến tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002168/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.