Tìm xung quanh phòng nhưng không cảm giác được gì, tôi quay sang hỏi bà Nghê: “Bà có biết bình thường cô Nghê Văn Sảng thích nhất cái gì không?”
Bà Nghê nghĩ một lúc rồi nói: “Lúc trước Tiểu Sảng rất thích những con thú bông này, nhưng sau này lớn lên con bé rất ít khi nói với chúng tôi biết mình thích gì, nếu phải nói ra một thứ thì chắc là chơi game chăng?”
Tôi khóc không ra nước mắt, sao bây giờ nhiều người thích mấy thứ giả lập như vậy chứ? Xem ra tôi cũng không trông cậy được vào bà Nghê rồi, chỉ có thể tự đi tìm thôi.
Xin phép bà Nghê xong, tôi bắt đầu sờ vào vài thứ ở trong phòng, nhưng đại đa số đều không có tác dụng gì. Ngờ đâu khi mở một ngăn tủ ra, tôi nhìn thấy một két sắt có khóa nho nhỏ màu hồng bên trong. Lúc chạm khẽ vào nó, một số hình ảnh truyền từ đầu ngón tay vào não tôi…
Cô gái trẻ này đã không còn sống nữa, mặc dù công việc chính của tôi là tìm thi thể của người chết, nhưng thật ra, tôi vẫn luôn hi vọng họ vẫn còn sống.
Két sắt màu hồng này là món quà ngài Nghê tặng cho Nghê Văn Sảng vào sinh nhật năm 13 tuổi, dùng để cất giữ một số thứ bí mật nho nhỏ của cô bé. Vì cách một tầng két sắt, nên tôi không cảm giác được quá nhiều, trong đó nhất định vẫn còn một thứ rất quan trọng!
Tôi quay sang hỏi bà Nghê: “Cái két này có thể mở được không ạ?”
Nhưng bà Nghê lại lắc đầu: “Chỉ có Tiểu Sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5001692/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.