🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc này Ngô Ái Đảng đã hơi tỉnh rượu, gã thấy mặt cháu gái trắng bệch, hai mắt con bé nhắm nghiền, gã sợ đến mức không nói được câu gì.

Chú họ tôi thấy gã sợ hãi liền cáu kỉnh nói: “Ông mau đi tìm mấy đứa trẻ sáng nay chơi với Tiểu Tuyết đến đây cho tôi, nhanh lên!”

Ngô Ái Đảng nghe thế mới lục tục xuống giường, đi giày và chạy ra ngoài…

Chẳng bao lâu sau, mấy đứa trẻ hay cùng chơi với Tiểu Tuyết được Ngô Ái Đảng kéo đến sân của nhà chú tôi. Cả đám trưng ra vẻ mặt hối lỗi, chắc là đã bị Ngô Ái Đảng mắng cho một trận rồi.

Chú họ tức lộn ruột, trừng mắt với Ngô Ái Đảng, đúng là cái đồ vô dụng chẳng làm được gì! Ông ta hù chúng như thế thì còn đứa nào dám nói thật nữa chứ!

Lúc này thím họ tôi mới từ ngoài thò đầu vào, cầm mấy quả hồng lạnh đến, sau đó cười với mấy đứa trẻ con: “Nào nào nào, đừng buồn nữa, đây là hồng lạnh vừa chín đấy, ai muốn ăn nào?”

Sự chú ý của mấy đứa trẻ đều bị hấp dẫn đi, cả đám đều giơ bàn tay nhỏ ra nói mình muốn ăn! Thím họ tôi nhanh chóng phát cho mỗi đứa một quả, để chúng ăn trước.

Chú họ thừa dịp bọn trẻ đang ăn, nhẹ giọng hỏi: “Sáng nay các cháu với Tiểu Tuyết đến chỗ nào chơi vậy?”

Một thằng bé hơi lớn vừa ăn vừa nói: “Nó bảo trong sân nhà cũ của nó có chôn báu vật, kêu chúng cháu đi tìm báu vật cùng! Bình thường chúng cháu cũng chả thích chơi với nó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5001664/chuong-150.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Tìm Xác (Dịch)
Chương 150: Chiếc kẹp tóc rỉ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.