Tử Yến trở về phòng, lúc này mới lộ rõ vẻ run rẩy. Nàng ngồi nhẹ xuống giường, thẫn thờ nhìn vô định về phía trước.
Vốn muốn quên người đó, nhưng hôm nay cha nàng lại nhắc đến, quả thật làm Tử Yến hết sức đau lòng.
Nước mắt từng giọt lăn xuống. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tim Tử Yến lại nhói đau nhiều lần vì một người. Mà người đó lại là một... nữ tử.
Bất giác tay lại đưa lên, gạt lấy giọt nước mắt đang chảy. Nhìn ngắm giọt lệ long lanh trên đầu ngón tay. Tử Yên nở một nụ cười, đầy bất lực và thống khổ.
"Ngươi nói, ta phải quên ngươi thế nào?"
- Tiểu thư!
Thanh âm lí nhí đến tai. Tử Yến giật mình, nhanh chóng ổn định lại thần thái, gạt nhanh nước mắt trên má.
- Vào đi!
Tiểu Thúy đẩy cửa bước vào, giọng điệu có phần khẩn trương:
- Tiểu thư, Cận Phế cùng lão gia đã sang phủ Lý Vương gia – vừa nói vừa thở.
- Sao? – Tử Yến cả kinh, mở to mắt nhìn Tiểu Thúy.
- Dạ, nghe mọi người nói là đến tìm Vương công tử... em thấy lão gia không có đưa tiểu thư đi cùng... em liền chạy đến báo lại với tiểu thư – vẫn thở gấp gáp.
Tử Yến mặt biến sắc, nhanh chóng đứng dậy, chọn một bộ y phục trong tủ, không quên nói với Tiểu Thúy:
- Mau gọi người chuẩn bị một xe ngựa, ta lập tức ra ngay!
- Dạ!
.
- Vương gia, có Lăng tướng quân đến gặp! - A Hổ chạy vào thông báo.
- A, Lăng Phàm sao, hảo hảo! – Lý Hiền vui vẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thuoc-ve-ta/1129448/chuong-26.html