Nguyệt Vân ngớ người không hiểu mình vừa nghe những gì người đàn ông này xưng hô với Quốc Thiên.
“Chị hai, chị làm gì ngoài này vậy hả.” Một giọng thiếu nữ cất lên.
“Ơ, Đào Ánh Thu em về khi nào vậy?” Nguyệt Vân quay lại ngạc nhiên nói.
Ánh Thu là em gái ruột của Nguyệt Vân, cô được cho đi du học nước ngoài. Tuy ở bên đó nhưng mọi chuyện của chị mình như nào thì cô đều nắm rõ.
“Chị vào đi không được đi cùng với tên cặn bả này.”
Nói rồi kéo tay Nguyệt Vân kéo đi. Nguyệt Vân cũng kịch liệt phản đối vùng vằng.
“Không được bây giờ chị phải thăm mẹ…”
“Mẹ con gì ở đây nữa hả chị, hắn là một tên cặn bả không bao giờ xứng được với chị được đâu. Nghe em đi những tên như thế này một trăm năm nữa cũng không thể khác được.”
Ở đâu đằng sau đám người mặc đồ đen đi sau kéo Nguyệt Vân vào bên trong. Khiến cô không kịp trở.
Ánh Thu quay qua chỉ tay thẳng vào mặt Quốc Thiên nói.
“Tôi cấm anh từ nay về sau không được bao giờ bước chân vào cổng nhà họ Đào biết chưa.”
Rồi cô đưa mắt nhìn người đàn ông lịch lãm đang đứng đó cất giọng nhẹ nhàng hỏi.
“Dạ, không biết ông tới dự tiệc phải không?”
Người đàn ông lắc đầu nói.
“Không có, tôi chỉ là tài xế chạy taxi bình thường đi ngang qua đây thôi.”
Thái độ của Ánh Thu trở ngược mặt khinh bỉ.
“Xời tưởng ai, hóa ra chạy taxi. Nay taxi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653268/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.