Căn phòng sa hoa vip nhất của khách sạn Long Vương được bố trí đặc biệt để đón tiếp Quốc Thiên.
Anh ngã người xuống chiếc giường long phụng sa hoa thở dài một hơi.
“Chà thật là thoải mái dễ chịu, lâu rồi mình không được nằm trên chiếc nệm êm tới như thế này.”
Từ ngày xảy ra tai nạn tới giờ, Quốc Thiên không ngày nào mà được ngủ một giấc ngon lành hay chỉ ít là được nằm trên chiếc giường. Lên viện thì nằm ngủ cạnh mẹ về nhà thì trải chiếc chiếu manh nằm dưới bếp.
Quốc Thiên vẫn cảm giác lân lân, anh lấy sợi dây chuyền Khuynh Thành Chí Luyến ra nhìn ngắm.
“Sợi dây chuyền này chắc vợ sẽ thích lắm đây.”
Anh cười mỉm vui thầm trong bụng.
Trong căn phòng sa hoa yên ắng, những ký ức cũ lại ùa về. Việc mất đi người cha mà anh yêu quý nhất trong đúng dịp cưới của anh là điều anh đau lòng nhất. Còn chưa kịp thấy màu hồng thì mọi tai họa ập tới lên người chàng trai. Quốc Thiên nhớ lại mà nước mắt hơi rưng rưng. Rồi anh dần dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
.
Tiếng điện thoại reo lên.
Quốc Thiên bật chồm dậy.
“Ôi trời sáng rồi sao.”
Anh đưa mắt nhìn xuống chiếc điện thoại đang hiển thị thông tin số giờ ngày hôm nay kèm theo đó là vài cuộc gọi nhỡ.
“Ủa nay là….chết rồi sáng nay mẹ mình phẫu thuật mà hôm qua mình quên cài giờ.”
Rồi anh vội vàng chồm dậy chạy ra bắt vội chiếc taxi lao thẳng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653258/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.