“Dễ chịu quá, thật dễ chịu quá.”
Trần Đôn nằm tận hưởng những đôi tay đang mát-xa mình.
Hắn vừa tận hưởng vừa nhớ lại khoảnh khắc lúc trước.
Hôm đó, là đại lễ kỷ niệm thành lập công ty của nhà Đào gia. Trần Đôn đã khá ngạc nhiên khi đích thân ông chủ Nhân Quang của tập đoàn Hải Trí đứng ra mặt cho Quốc Thiên.
Đêm đó, Trần Đôn trở về nhà cùng ông nội hắn, hắn ta vẫn không tài nào hiểu được tại sao lý do gì mà ông chủ Nhân Quang lại có quan hệ với một tên vô dụng như Quốc Thiên.
Việc này làm hắn mất ngủ cả đêm vì lo sợ sẽ bị tập đoàn Hải Trí trả thù. Cả hai ông cháu tối đó hầu như thức trắng cả đêm vì lo lắng.
Mà may sao qua hôm đó, Trần Đôn lại nghe tin ông chủ Nhân Quang chỉ là nợ Quốc Thiên một ân tình nên mới ra tay giúp đỡ. Điều này làm hắn cực kỳ vui sướng nhưng vẫn cay cú vì mất cả đêm vì sợ.
Trở lại với hiện thực, đang nằm mát-xa hắn vừa tưởng tượng cảnh Quốc Thiên bị đám người mà hắn thuê đánh cho ra bã.
“Dám làm ông cháu tao mất mặt hả tên khốn còn làm mất miếng mồi ngon là Nguyệt Vân nữa chứ. Để tao xem mày còn dám vênh váo với ai nữa không.”
Nhắc tới vụ cầu hôn Nguyệt Vân, hắn khá là cay cú vì miếng mồi đã tới miệng rồi mà bị hụt như là con hổ đói bị giật mất miếng ăn. Điều này càng khiến máu chó trong người hắn tuôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653187/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.