Trong bữa ăn, Quốc Thiên cũng ngỏ ý trả lại chiếc thẻ cho Châu Kiệt Luân. Nhưng Châu Kiệt Luân khan khăn bắt Quốc Thiên nhận lấy số tiền này nếu không nhận có nghĩa là không tôn trọng ông. Nhã ý này khiến Quốc Thiên phải gật đầu mà đồng ý.
Bỏ qua chuyện đó cả chủ và khách cùng nhau thưởng thức bữa ăn vô cùng vui vẻ.
Trở về căn biệt thự số tám, Quốc Thiên đang xoa bóp chân tay cho Vương Giang.
Vương Giang nhìn Quốc Thiên từ đầu tới chân rồi mắt rươm rướm nói.
“Quốc Thiên à, mẹ thành thật xin lỗi con. Thời gian qua mẹ đã làm con khổ rồi!”
Quốc Thiên lắc đầu, tay vẫn xoa bóp cho Vương Giang.
“Mẹ đừng nói vậy, phận làm con bao nhiêu này sao có thể báo đáp được công dưỡng dục của mẹ ạ.”
Vương Giang gạt dòng nước mắt đang đọng trên mắt quay sang nói tiếp.
“Quốc Thiên, ngày mai mẹ muốn đi thăm mộ của cha con. Mẹ muốn đích thân quét mộ cho ông ấy. Lâu rồi không gặp chắc ông ấy vui lắm.”
“Vâng thưa mẹ, vậy mai con sẽ dậy đi mua một chiếc xe để tiện đi lại.”
Rôi cả hai mẹ con nói chuyện tâm sự hồi rất lâu cũng nghỉ ngơi sớm.
.
Sáng hôm sau.
Quốc Thiên đã có mặt trước cửa hàng xe hơi Max.
Vừa bước vào trong, Quốc Thiên đã thấy bóng dáng quen thuộc trước cửa.
Cô ta thấy Quốc Thiên liền tiến tới hỏi.
“Quốc Thiên, anh đi đâu đây?”
“Ánh Thu, sao em lại ở đây?”
Ánh Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653174/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.