Quốc Thiên tiến lại nắm lấy cái đầu trọc lóc của hắn kéo lại tới chiếc xe BMW của mình.
“Giờ tao không muốn nói nhiều. Đền cho tao chiếc xe, chin tỷ.”
Tên trọc hoảng hồn.
“Ấy gia gia, tôi làm gì có tiền cơ chứ. Tiền ăn mỗi ngày còn khó khăn huống hồ là đền một chiếc xe chin tỷ.”
“Mẹ mày, vậy mà còn tông nát xe tao ra oai hả. Mày thích ra oai không.”
Vừa nói Quốc Thiên vừa dơ tay lên tính cho hắn thêm bạt tai.
“Ối, ối, gia gia tôi xin, tôi nói thật mà anh có đánh chết tôi tôi cũng không có tiền mà nôn ra cho anh đâu.”
Quốc Thiên hừ lạnh một tiếng.
“Vậy thì đành phải tới gặp con điếm kia rồi.”
Nói dứt câu, Quốc Thiên tiến lại dứt con dao phay đang găm lên kính chọc lủng túi khí ở bên trong xe đi.
“Mày còn đứng đó làm mẹ gì nữa thích đứng nhìn không.”
“Dạ, dạ để tôi thưa, gia gia.”
Rồi tên trọc khép nép đi nhặt lại những mảnh vụn như là kí hiệu trước xe rồi vài mảnh linh tinh đem bỏ vào yên sau.
“Mẹ kiếp, bữa sau mày có làm gì thì đợi tao mua bảo hiểm đã nhé. Làm giang hồ cũng có tâm tí chứ. Nghĩ thôi là tao lại muốn dậm mày thêm mấy cái.”
“Dạ, gia gia bớt nóng. Chúng ta đi tôi sẽ chỉ đường cho gia gia ngay và luôn ạ.”
Nói rồi cả hai lên xe rồi rời đi.
Chiếc xe bị nát bấy di chuyển trên thành phố khiến nhiều người ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653168/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.