“Tên khốn này còn lì lợm nhỉ? Còn không mau bỏ ta ra.”
Quốc Thiên lại ghì chắt thêm quay qua hỏi Chí Trung.
“Này sao ông biết tôi vậy hả. Chúng ta gặp nhau rồi sao?”
“À không, không có chỉ là tôi…”
Công chúa Thuỷ bực bội quay sang nói.
“Này khi nãy ông nói có chuyện lớn là chuyện gì sao không nói tiếp đi.”
“A, xin lỗi giám đốc tại tôi vào thấy cảnh này nên…”
Chí Trung nhìn qua Quốc Thiên rồi lại đảo mắt qua công chúa Thuỷ.
Người khác không biết nhưng Chí Trung cũng nắm được một số thông tin. Ông Nhân rất kính trọng Quốc Thiên, không phải ông Nhân đích thân nói mà là Chí Trung đã cảm giác được điều đó chỉ là ông ta không đoán ra được rốt cuộc Quốc Thiên thân phận thật sự của anh ta là gì. Nên cũng khiến ông ta e dè.
“Sao ông chưa nói còn đứng sượng ra đó làm gì hả? Còn cái tên khốn này phơi mông tôi hơi lâu đấy có thả ra không thì bảo.”
Quốc Thiên cũng thả công chúa Thuỷ ra để cô ta chỉnh chu lại tác phong.
“Suýt nữa chậm trễ mất, tôi thật có lỗi quá. Ông Nhân, ông Nhân đột nhiên ngất xỉu ạ.”
Công chúa Thuỷ sửng sốt.
“Cái gì, cha nuôi ngất xỉu sao. Việc cấp bách này mà giờ ông mới nói là sao hả.”
“Tôi... tôi thật lòng xin lỗi giám đốc rất rất nhiều.”
Chí Trung cúi đầu.
“Thôi không phải là lúc để tám nữa mau chóng tới Tụ Hiền Trang mau lên.”
Nói xong cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653162/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.