Tối đó, ở nhà họ Lâm.
Quốc Thiên cùng Vương Giang chờ đợi Trần Bá Kiến xuất hiện.
Trước đó, Vương Giang cũng nói với Lâm Mạn không được để cho Trần Bá Kiến biết được chuyện hai người tới đây để tránh việc ông ta cố tình lảng tránh.
Đúng sáu giờ, Trần Bá Kiến đã tới trước cửa nhà họ Lâm.
Ông ta tay cầm theo một vài con mực khô lủng lẳng xách đi bước vào. Bộ dạng trông rất hiên ngang.
Quốc Thiên đưa mắt ra hiệu.
“Ông nội tới rồi kìa mẹ.”
Vương Giang ngồi điềm tĩnh phong thái không khác xưa.
Vừa bước chân vào ông ta cười nói vui vẻ.
“Cái lão già Lâm này, tự nhiên hôm nay hứng lên mời tôi qua nhậu thế này. Chắc ngày mai trời có bão mất. Mấy chục năm rồi lần đầu ông mời tôi nhậu dấy.”
Khuôn mặt lão hồng hào khác xa với vẻ mặt tái không có chút máu như đợt thấy ở buổi lễ kỷ niệm thành lập công ty của nhà họ Đào. Đợt đấy ông ta bị Nhân Quang tát cho mấy bạt tai khiến hồn vía cũng lên mây về gió.
Lâm Mạn ra nghênh tiếp.
“Haha, có gì đâu lâu lâu muốn mời người bạn nối khố thuở nào làm vài ly hàn huyên chuyện còn trẻ thôi mà.”
“Cái lão già này, đợi gần đất xa trời rồi mới làm một vố tổng kết hả. Vậy thì tối nay không say tôi không thể về được rồi.”
“Chà lão già, già mà còn khỏe gớm nhỉ. Vào trong đi.”
Trần Bá Kiến cười nói vừa vào thấy Quốc Thiên đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653154/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.