Phía bên này Quốc Thiên vừa xoa bóp cho mẹ mình xong.
Quốc Thiên ngồi xuống trên chiếc ghế sofa ngồi đăm chiêu suy nghĩ về nhiều vấn đề.
Vương Giang đã là người thực vật gần một năm trời, trong gần một năm chỉ có thể nhớ vào truyền dịch để duy trì mạng sống nên dù đã tỉnh lại, nhìn thì có vẻ ổn nhưng cũng phải cần có một khoảng thời gian để bình phục.
Quốc Thiên ngồi ngẫm nghĩ, dựa vào tình hình hiện tại của mẹ mình. Anh đã viết tự viết một toa thuốc bắc đặc biệt chỉ dành riêng cho Vương Giang.
“Bao nhiêu này là đủ rồi. Có thể hồi phục nhanh chóng sau một khoảng thời gian. Nhưng giờ mình đem toa thuốc này ra tiệm thuốc thì họ sẽ không bán vì mình không có giấy phép hành nghề. Không lẽ lại phải nhờ tới cô ấy.”
Quốc Thiên nghĩ tới ngay người đẹp Lan Ngọc, muốn nhờ cô ấy giúp để có thể đóng dấu xác nhận giúp anh.
Quốc Thiên rút điện thoại gọi cho Lan Ngọc.
“Alo, đây có phải là số điện thoại của cô bác sĩ xinh đẹp Lan Ngọc không?”
Lan Ngọc đầu dây kia khẽ cười.
“Anh thôi ngay đi không, tính chọc cười tôi à.”
“Tôi thật lòng ấy chứ có đùa giỡn gì đâu? Cô đẹp thật mà.”
“Gớm, thế anh gọi tôi có việc gì không?”
“Chả là tôi muốn cô đóng giúp con dấu để lấy thuốc bổ cho mẹ tôi.”
“À tưởng là chuyện gì. Vậy đơn thuốc như nào anh đọc đi để tôi kê rồi đóng giúp anh luôn.”
“Cô đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-danh-gia/2653147/chhuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.