Ba ngày sau.
Trên đường cái kẻ đến người đi rất náo nhiệt.
Hôm nay giống như mọi lần, sau khi hạ triều Tống Đào liền trở về phủ.
Đối với chuyện xảy ra của Thục phi, hắn tuyệt đối không chút cảm kích. Ngày hôm đó sau khi hoàng thượng hạ lệnh, thì cũng đã trôi qua ba ngày nhưng phủ tướng quân vẫn không có hành động gì cả.
“Hí.....” Một tiếng ngựa hí vang lên, phá vỡ cả con đường.
Mọi người quay đầu lại thì kinh ngạc, thấy một con tuấn mã cao lớn đứng ở trước mặt nữ oa khoảng mười ba, mười bốn tuổi. Nếu như không phải có người kéo dây cương kịp thời, thì sợ là chân trước của tuấn mã giơ lên kia đã lấy mất mạng của nữ oa này rồi.
“Lớn mật, tên ăn mày từ đâu tới, không muốn sống nữa hay sao, mà dám ngăn cản xe ngựa của Tống tướng quân, còn không mau đi!” Người đánh xe buột miệng mắng chửi, cảnh vừa rồi làm cho tim hắn vẫn còn đập bình bịch. Cũng may vẫn chưa phải cửa phủ tướng quân, nếu như đâm chết người ở trước cửa phủ thì tướng quân nhất định sẽ lấy mạng của hắn.
Thân hình Bạch Băng vẫn đứng yên như cũ, không tránh. Nghĩ cô nương bị hoảng sợ nên người vây xem xung quanh, tiến lên đỡ lấy Bạch Băng. Cô nương này chọc phải người của phủ tướng quân, sợ là sẽ không có kết quả tốt. Bọn họ sẽ không làm gì ngươi ở trước mặt mọi người, nhưng sẽ bí mật dậy dỗ xử lý ngươi.
“Tiểu cô nương, đi nhanh đi” Một phụ nhân tốt bụng đỡ Bạch Băng lên, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-cua-gia-toc-sat-thu/1615896/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.