Vẻ mặt Tử Hàm đỏ bừng chạy về doanh trướng của mình, còn chưa kịp lấy hơi, rèm doanh trướng đã bị vén lên, phía sau hiện lên một đạo ánh sáng mờ.
Có người tiến vào, Tử Hàm quay đầu nhìn lại là Triển Vân.
Lúc này trong lòng Tử Hàm vừa thẹn vừa giận, cũng không hành lễ, mắt lạnh nhìn Triển Vân liếc mắt một cái, ‘hừ’ một tiếng, xoay người đi, không để ý tới hắn.
Triển Vân nhìn Tử Hàm bóng lưng mảnh khảnh linh lung lại có hứng thú của Tử Hàm, không khỏi đi thẳng về phía trước, đứng ở phía sau Tử Hàm, vươn cánh tay một phen ôm lấy vòng eo của Tử Hàm, bá đạo ôm nàng vào lòng, nhưng vẫn không làm đau vết thương của nàng.
Thân thể Tử Hàm cứng đờ, vươn tay đẩy cánh tay tráng kiện của Triển Vân, "Vương gia buông tay, thả nô tỳ ra."
Triển Vân không có thả ra, ngược lại ôm càng thêm chặt, tay kia thì theo eo của Tử Hàm một đường hướng về phía trước dừng ở bộ ngực của Tử Hàm, bàn tay to cực nóng cách quần áo liên tục truyền vào trên ngực của nàng, làm cho Tử Hàm không khỏi run rẩy, ngượng ngùng, tức tối.
Tử Hàm không để ý đau đớn phía sau lưng, vùng vẫy, tức giận nói: "Buông tay... Vương gia dựa vào cái gì muốn cợt nhã nô tỳ như vậy, vương gia là đem nô tỳ coi như đồ vật mua vui, hay là xem nô tỳ như quân kĩ!"
Triển Vân đem Tử Hàm giam cầm, một tay ôm thắt lưng một tay vuốt ve vật mềm mại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thiep-bi-bo-cua-vuong-gia-manh-tuong/2034660/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.