Tử Hàm nhìn bóng đen kia rời đi, lòng có chút cô đơn, nàng chung quy là sát thủ, mặc dù không ra tay giết người, nhưng sẽ gián tiếp giết chết vô số người, máu chảy thành sông....
Tử Hàm cúi đầu hơi hơi thở dài, nàng còn không cách nào rời khỏi chỗ này, nàng phải đợi, chờ diễn xong tuồng kịch, diễn phải làm rất thật, làm đủ nguyên bộ, ai... Đời người còn có cái gì mệt hơn mỗi ngày phải diễn trò, giả dối sống sót?
Tử Hàm chậm rãi xoay người, nàng chuẩn bị trở lại bên cạnh Huyền Dực, nhưng mới quay đầu lại, liền nhìn thấy Huyền Dực đứng ở sau thân thể của nàng, không biết bao nhiêu lâu.
“Huyền Dực!” Tử Hàm nhịn không được hô lên tên này, chỉ thấy trên khuôn mặt Huyền Dực loáng qua biểu tình thống hận, tức tối, âm chí, thất vọng, ở dưới ánh trăng thật rõ ràng, lại khiến người sợ hãi.
Huyền Dực trừng trừng Tử Hàm, gầm hét lên: "Ngươi chính là dùng cách đó hồi báo tình yêu của ta đối với ngươi, ta đối với ngươi tốt, ngươi lại phản bội ta, lòng của ngươi làm bằng sắt sao, huh?”
Hắn cố ý không đề phòng Tử Hàm, để Tử Hàm cũng uống rượu, chính là vì thử, trong rượu có vấn đề hay không, nhưng lại không ngờ Tử Hàm không hề hạ dược trong rượu, Huyền Dực tức tối muốn giết người, mặt lo lắng vô cùng.
Tử Hàm có tỉnh táo, có tự giữ, giờ phút này tâm cũng nhịn không được hoảng sợ, đập thình thịch lợi hại, hắn đều thấy được, thấy được, hắn không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thiep-bi-bo-cua-vuong-gia-manh-tuong/2034619/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.