Nụ hôn này ở Tử Hàm thở gấp yêu kiều chấm dứt, sắc mặt Tử Hàm đỏ hồng, hai mắt mê ly, sắc mặt Triển Vân rung động, áp lực thống khổ, bọn hắn quan hệ bắt đầu có chút biến hóa kì diệu.
“Ngoan ngoãn nghỉ ngơi, ta đi xử lý việc quân.” Triển Vân nhìn hai mắt mê ly của Tử Hàm, không tha, lại mạnh mẽ tự mình đè nén lấy, hắn giờ phút này cũng không hiểu, vì sao đối với Tử Hàm lại có cử động, cùng cảm xúc như vậy, hắn rõ ràng là yêu Tâm nhi, nhưng đối với Tâm nhi vì sao chưa từng có dục vọng kịch liệt như thế.
Tử Hàm "Nga!” một tiếng, ngơ ngác gật đầu, mắt mê ly đưa Triển Vân ra cửa, tay sờ lên môi của mình.
Quan hệ của nàng và Triển Vân, hơi kỳ quái rồi, rất kỳ quái, lại nói không nên lời kỳ quái như thế nào.
Tâm lâm vào mê mang, lan tràn....
Thời gi¬an trôi qua mấy ngày, tường thành đã được tu sửa tốt bằng tốc độ nhanh nhất, công việc giải quyết tốt hậu quả cũng làm thích đáng cực kỳ.
Nghe nói trong thành có rất nhiều tài bảo, nhưng tìm mãi cũng chỉ có một bộ phận nhỏ, không có nhiều như trong truyền thuyết.
Tử Hàm đi theo Triển Vân và binh lính tới dọn dẹp hài cốt ở phủ tướng quân rồi thiêu hủy phủ tướng quân, hi vọng có thể từ chỗ này tìm thứ bọn họ muốn.
Nhưng trừ bỏ đốt trọi mọi thứ, không có phòng tối, không có mật đạo, cũng không có thi thể Huyền Dực, Thanh Hà, còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thiep-bi-bo-cua-vuong-gia-manh-tuong/2034607/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.