Đề nghị của Tử Hàm, những võ tướng này căn bản là không có để ở trong lòng, chỉ xem là chuyện cười, một nữ lưu có thể có đề nghị gì hay chứ, bởi vậy, một đội nhân mã lại lần nữa, lên chiến trường, một chết hai bị thương, bại!
Xám xịt trở về gặp chủ tướng Triển Vân, trên mặt mỗi người đều che kín màu đất.
“Tướng quân, thuộc hạ vô năng, xin tướng quân trách phạt!” Võ tướng râu dài kia, chắp tay quỳ xuống, một khuôn mặt hổ thẹn.
Triển Vân không có nói chuyện, hơi hơi nheo hai mắt lại, không biết trong lòng hắn suy nghĩ cái gì.
“Hai quân đội mới gi¬ao chiến, chiến y trên người đối phương thật là cổ quái, thế nhưng đao thương bất nhập, cho nên quân ta tổn thất thảm trọng.” Tên còn lại mặt tràn đầy bi thống, vô cùng đau đớn nói.
Triển Vân chậm rãi từ trên ghế đứng dậy, mặt tràn đầy ngưng trọng, tay siết thành nắm tay, hơi hơi đập vào trên bàn, cúi đầu nói: "Xem ra, chúng ta gặp đối thủ.”
“Tướng quân, ta thấy lời của Đồng cô nương, có phải cần cân nhắc hay không.” Mới vừa rồi ra chiến, Giang Thanh Sơn bị trọng thương, đột nhiên nói một câu như thế, dẫn đến toàn bộ ánh mắt của mọi người.
Tầm mắt của Triển Vân, đã rơi vào trên người Tử Hàm đứng ở phía sau đám người, “Đường Thiên Sơn.”
Tử Hàm đi từ từ lại đây, nhíu mày nói: "Nô tỳ cũng chỉ là nghe nói, ở chỗ giao nhau của Khương Vương triều và Lưu Vân quốc, đi về phía tây, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thiep-bi-bo-cua-vuong-gia-manh-tuong/2034601/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.