Sau khi Triển Vân đưa Tâm nhi về Lan Hoa các, lần thứ hai đi vào Phỉ Thuý các, Tử Hàm đã đi mất, con vẹt trên bàn cũng không thấy.
Triển Vân xoay người ra khỏi phòng, đi vào trong viện tìm chung quanh nhưng kiếm không thấy bóng dáng của Tử Hàm, nhìn đến mấy người hộ viện (người bảo hộ trong nhà) liền hỏi: "Nhìn thấy Đồng Tử Hàm không?"
Một hộ viện trong đó chỉ chỉ về phía hoa viên: "Bẩm Vương gia, nàng hình như là đi hoa viên." Triển Vân không có trả lời, bóng dáng cao to rất nhanh liền đi về phía hoa viên.
Trong hoa viên thực im lặng, lại mơ hồ nghe được một trận thanh âm ma sát sột soạt. Triển Vân theo tiếng âm thanh phát ra mà đi, quả nhiên nhìn đến Tử Hàm đang quỳ gối dưới ánh trăng không biết đang làm gì, Trỉển Vân không khỏi đi về phía trước thêm vài bước. Tử Hàm tựa hồ thực tập trung, đối với việc Triển Vân đến, một chút cũng không có phát hiện.
"Vẹt đại ca ngươi an tâm đi đi, tha thứ ta nhất thời thất thủ liền haị chết ngươi, hiện tại ta đem ngươi đi chôn, cũng coi như đối tốt với ngươi, đây là hoa tươi ta hái để làm bạn với ngươi, ngươi ngủ yên đi."
Triển Vân nhìn thấy hai tay Tử Hàm hợp thành chữ thập lẩm bẩm niệm mãi, cũng đem những lời nàng nói nghe hết vào trong tai, môi Triển Vân nhịn không được giương lên, cười thầm một chút, nhưng trong nháy mắt, ý cười kia liền bị che giấu, hắn nghiêm nghị hô: "Ngươi đang làm cái gì ở đây?"
"A!" Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thiep-bi-bo-cua-vuong-gia-manh-tuong/116309/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.