Bách Đông Thanh nói: “Trước đây tôi đã nhắc nhở cô rồi, Lâm Khải Kiệt có ý đồ xấu với cô, đừng một thân một mình đến tham gia những bữa tiệc do hắn ta chủ trì.” Nói xong, lại nói sang chuyện khác, “May mắn là cô có đề cao cảnh giác, nhanh chóng nhận ra đồ uống có gì không đúng.”
Phùng Giai cười khổ: “Công ty của Quách Minh muốn hợp tác với Lâm thị, may rủi làm sao vừa đúng dự án do Lâm Khải Kiệt phụ trách.”
Bách Đông Thanh nhẹ cười cười, đứng thẳng người lên: “Nếu như cô không có việc gì, thì tôi đi đây. Loại chuyện như ngày hôm nay cô có thể tránh được lần này, lần sau không biết có thể may mắn như vậy hay không. Cô là bạn tốt duy nhất của Hứa Húc trong thành phố này, am hiểu pháp luật, tính cách cũng trầm ổn, hẳn là biết chính mình nên làm thế nào, nói tóm lại, tôi không hi vọng cô giống như Mạc Tân trong vụ án của Lâm Khải Kiệt.”
Nói xong quay người đi ra cửa, vừa mới đi được hai bước, đã bị Phùng Giai gọi lại: “Có phải anh đang điều tra Lâm Khải Kiệt không? Hứa Húc có biết hay không?”
Bách Đông Thanh trầm mặc trong chốc lát, lắc đầu.
Phùng Giai tiếp tục nói: “Tôi không biết một luật sư như anh vì sao phải làm chuyện này, nhưng bối cảnh của Lâm gia thế nào, anh hiểu rõ hơn ai hết, tôi không muốn bởi vì anh mà Hứa Húc bị liên luỵ. Cô ấy là một bông hoa nở trong nhà kính, tuy rằng tuổi không còn nhỏ nữa, nhưng bản chất vẫn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-theo-duoi-anh-sang/1717571/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.