Đầu óc Hứa Húc có chút mông lung, một lúc lâu sau mới nói: “Không phải trước đây anh ấy được nhà nước cử đi du học học tiến sĩ sao? Sao bây giờ lại làm luật sư ở Hoa Thiên chứ?”
Vương Nghiên khoát khoát tay: “Cái này tớ cũng không biết.” Dừng một chút, lại nói, “Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, mặc dù học bổng đi du học đúng là cơ hội khó có được, nhưng mà Hoa Thiên cũng không phải là thiếu luật sư tốt nghiệp ở nước ngoài, nếu như Bách học trưởng muốn làm luật sư, thì bây giờ tiến vào Hoa Thiên cũng không thua kém đi du học là bao, dù sao luật sư là cũng nhờ vào kinh nghiệm và nhân mạch. Tớ nghe nói trưởng khoa của chúng ta và Trần Thuỵ Quốc là bạn học cũ, năm ngoái lúc đại tứ tốt nghiệp, vừa đúng lúc Trần Thuỵ Quốc tuyến trợ lý, trưởng khoa liền tiến cử Bách Đông Thanh. Tớ cảm thấy Bách học trưởng thật sự là vận khí tốt, có thể đi theo người có tiền có quyền như Trần Thuỵ Quốc, học được kinh nghiệm cũng như nhân mạch cùng tài nguyên, chắc chắn còn hữu dụng hơn so với mài đít quần học nghiên cứu sinh mấy năm, nếu có thể đạt được sự coi trọng, vậy thì quá tốt rồi. Với lại tớ cảm thấy Bách học trưởng chăm chỉ chịu khó như vậy, bề ngoài nhìn tuấn tú lịch sự, có vẻ tính cách cũng rất tốt, chắc chắn sẽ rất được các tiền bối yêu thích. Haizz! Bốn năm trôi qua cái vèo, lúc này mới ý thức được tầm quan trọng của việc học hành, coi như cũng muộn rồi!”
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-theo-duoi-anh-sang/1717525/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.