Tôi có một thói quen mỗi lần tỉnh giấc là y như rằng sẽ rất khó ngủ trở lại..một mình lăn lộn trên chiếc giường, quay qua trái rồi lại qua phải vẫn khiến tôi không tài nào ngủ được.. cái ôm ấy, ánh mắt ấy rốt cuộc là có ý gì không..tôi liên tục lấy gối đập vào đầu mình.
- tỉnh mộng.. tỉnh mộng đi cưng..
Đồng hồ điểm 6 giờ sáng, tôi lồm cồm bò xuống giường, khắp người vẫn còn uể oải do hậu quả thức đêm...bà quản gia thấy dáng vẻ mệt mỏi cộng với đôi mắt gấu trúc kia có chút lo lắng trên khuôn mặt..
- đêm qua lại mất ngủ sao?
- dạ..
- tí tuổi mà hay mất ngủ vậy cũng nên đi khám thử xem.. già như ta mất ngủ đã đành, tuổi 17 của cháu người ta gọi là tuổi ăn tuổi ngủ, tuổi bẻ gãy sừng trâu đấy..
Tôi liếc mắt nhìn anh ta đang đi từ cầu thang đi xuống, vừa đi vừa đeo đồng hồ hiệu.. hôm nay ăn mặc bóng bẩy, phong độ vô cùng..định bụng hỏi xem tình hình sốt rét của anh ta thế nào nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh băng, lầm lỳ kia mà thấy ghét..
Mọi người cúi đầu chào anh ta..
- thiếu gia.. mời cậu dùng bữa..
- không cần đâu.. cháu ăn ở công ty là được rồi..
Tôi nhìn bàn thức ăn thịnh soạn mà mọi người mất công chuẩn bị từ sáng sớm.. dù sao đó cũng là công sức mọi người chuẩn bị cho anh ta, nói không ăn là thôi sao.
- thiếu gia.. ăn ít ăn nhiều anh cũng lên ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-trang-buby/2375934/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.