Đặt chân tới cửa lớp, tôi đối diện với thầy vẫn có chút e ngại, nghĩ lại cảnh tượng tối hôm ấy, xít nữa thì hôn thầy rồi..
Thầy mặt tỉnh bơ:
- đến rồi à? Em vào đi..
- dạ..
- chúng ta vào học chính thôi nhé, chuyện riêng tư không lên bận tâm..
- cảm ơn thầy hôm đó có lòng tốt muốn cứu em..
- tôi đã nói chỉ học bài thôi mà..
- dạ..
- tôi mong em hãy đi học đều đặn và thường xuyên để dễ dàng cho việc dạy học của tôi và tiếp thu của em..
- em biết rồi ạ.. xin lỗi thầy..
Trong giờ học, tôi cứ ám ảnh vụ nữ sinh ban nãy khiến mình không thể nào tập trung hoàn toàn được, cứ nghĩ nếu mình như cô ấy chắc sẽ đau khổ chết mất..
Thầy hừm lên vài tiếng..
- Huyền..đề nghị em tập trung hơn..
- em xin lỗi nhưng nếu không sáng tỏ được thắc mắc trong lòng khéo em không thể nào tập trung được..
- em thắc mắc gì?
- vụ việc nữ sinh ban sáng, chắc thầy biết chứ?
- Ừ..
- Liệu có thế tìm ra hung thủ không ạ?
- có thể nếu nhà em ấy thật sự muốn tìm.. còn về phía nhà trường, mọi thông tin này sớm muộn ngày mai cũng bị xoá sạch.
- xoá sạch? Vậy là nhà trường không có tí trách nhiệm nào sao?
- có nhưng chỉ là hai bên giải quyết ngầm là xong, không được phép thông tin nổi trội nào cả..nếu chẳng may toà soạn nào liều mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-trang-buby/2375916/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.