Chưa lúc nào tôi cảm thấy bất lực như thế này, muốn hét, muốn chửi mà không được quyền lên tiếng.. tôi giằng xé, hai chân vùng vẫy, giãy dụa ác liệt, nói không ngoa chứ cảm giác lúc này như là chó con giãy chết.. hai bả vai tôi bị khống chế ghì mạnh xuống của hai thằng mặc áo đen..
Thằng lái xe:
- chúng mày nhẹ tay thôi không đại ca thịt..
- mẹ cái con này, người thì loắt choắt mà giãy khỏe gớm..
Thằng khác trong đó lên tiếng tiếp..
- thôi thả tay nó ra, bịt chặt quá nó chết ra đấy là ăn cám cả lũ..
Nghe thấy vậy hai thằng mới bỏ tay ra khỏi miệng tôi..
- á... các người là ai, thả tôi xuống..
- im lặng.. mày thích chết à..
- cha tiên sư nhà mày.. thả tao xuống..
- câm mồm không tao hiếp chết cha mày bây giờ ( nó trợn mắt nhìn tôi)
Theo phản xạ tự nhiên, tôi đưa tay ôm chặt lấy cơ thể mình như một hành động bảo vệ.. nghe nó nói nó hiếp mình, tôi khẽ run run hoảng sợ, nghĩ thầm mịa kiếp giờ mà bị cái thằng cao to đen hôi này nó hiếp thì có mà nhảy xuống sông hoàng Hà cũng không rửa hết dơ bẩn.. giọng tôi có chút hạ xuống hơn.
- các anh làm ơn làm phúc thả tôi ra, tôi muốn về nhà, mẹ tôi đang đợi tôi ( lúc này tôi có rơi nước mắt để hi vọng bọn chúng cảm động)
- thả mày ra để cả lũ chúng tao chết à?
- tôi hiền lành từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-trang-buby/2375863/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.