Quay trở lại bệnh viện..
Hoàng hôn dần buông xuống, cuối ngày mùa đông nhưng thời tiết vẫn còn se lạnh. Bà quản gia có đến thăm tôi. Hai bà cháu ngồi nói với nhau rất nhiều điều như thể xa cách từ rất lâu mới được gặp lại.. Gặp được bà khiến tôi vui lắm..
- Bà.. bà vẫn khỏe chứ?
- Bà vẫn khỏe. Nhưng còn cháu đây này, thật khiến người khác lo lắng. Ta có nghe thiếu gia nói qua rồi. Sao cháu ngốc vậy hả?
Tôi cười:
- Thực ra lúc đó cháu không nghĩ được gì khác ngoài việc sợ anh ấy bị thương.
- thế cháu? Cháu không lo lắng cho mình và đứa bé trong bụng hay sao. Cũng may mà có trời cao thương xót. Đứa nhỏ không làm sao, không thì có hối hận cả đời.
- Cháu xin lỗi, cháu biết lỗi của mình rồi ạ. Cháu sẽ chú ý hơn.
- Thời gian cháu đi khỏi, thiếu gia buồn khổ lắm đấy. Ta biết cháu cũng buồn không kém. Từ nay về sau không được tự ý quyết định mọi việc như vậy nữa nhá.
- Dạ cháu hiểu rồi ạ.
- Hứa đấy nhá. Ta tin thiếu gia sẽ tự biết lo liệu mọi việc.
- Dạ..
Vũ Hàn từ ngoài cửa cầm theo một xách đồ.
- Hai bà cháu lại đang nói xấu gì cháu đấy?
Tôi cười tươi trêu chọc:
- Có tật xấu nhất gì của anh thì nói.
- Gì chứ?
Bà quản gia mỉm cười.
- Thiếu gia. Cậu về rồi thì tôi cũng xin phép. Nhà vẫn còn nhiều việc.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-trang-buby/2375849/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.