Lão phu nhân dừng chân lại, dáng vẻ mệt mỏi vẫn chưa hết bàng hoàng sự việc ban nãy. Đứa cháu gái mà bà hết mực cưng chiều lại chính là chủ mưu vụ tai nạn của chị gái mình. Bà có liếc mắt nhìn về phía tôi, tôi nhanh chóng né tránh ánh mắt đó và nắm chặt tay Vũ Hàn hơn.
Ông Vương tiến về phía mẹ mình.
- Mẹ. Con có chuyện quan trọng cần nói.
Ông quay ra hướng về phía tôi đứng.
- Đây chính là..
Bà ngắt lời:
- Là đứa con hoang hay nói đúng hơn là đứa con riêng mà con muốn giới thiệu tới mẹ. Nếu là như vậy thì mẹ không có gì để nói.
- Mẹ. Từ trước đến nay con luôn tôn kính mẹ, nghe lời mẹ, mẹ nói gì con cũng đều nghe theo, bất kể chuyện đó là đúng hay sai con vẫn nghe theo. Nhưng lần này, con xin lỗi con không thể nghe lời mẹ được nữa rồi. Trước mặt mẹ chính là con của con và cũng là cháu của mẹ. Nếu mẹ muốn phủ nhận con bé thì xin hãy phủ nhận con luôn đi. Vì đó là con của con. Máu mủ ruột già không thể nói vứt bỏ là vứt bỏ được.
Trong lòng bà có chút không vui. Đứa con trai bà hết lòng tin yêu đang đứng về một đứa mà bà xem là người ngoài mà chống đối lại bà. Trước mắt mọi người, bà là người phụ nữ ưu tú về mọi mặt. Bà luôn luôn dịu dàng và nhân từ. Là mẫu phụ nữ lý tưởng để mọi người lấy làm gương. Chồng mất sớm, một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-trang-buby/2375838/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.