_Dù anh có hối hận... Tôi cũng sẽ không để anh thay đổi lần nữa...
_Cung Tuấn... Cậu tỉnh rồi
Triết Hạn vội vàng ngồi dậy trên người đối phương. Nhìn người con trai suy yếu nằm trên giường, trong lòng anh thật sự rất khó chịu. Thấy môi cậu khô đến nứt cả da, Triết Hạn liền rót một cốc nước lọc
_Cậu uống ít nước có được không...? Môi cậu...
Người trên giường không phản ứng với anh, khiến Triết Hạn ngập ngừng khó xử. Cung Tuấn chỉ ngước mắt nhìn lên trần nhà, không rõ cậu có nghe lời anh nói không
Triết Hạn cũng không dám hỏi tiếp. Anh dùng ngón tay chấm vào nước trong ly, rồi nhẹ nhàng thoa lên đôi môi khô nứt của cậu. Cung Tuấn vẫn nằm yên lặng trên giường, không phản ứng cũng không ngăn cản anh lại. Thoa nước xong, Triết Hạn cũng không biết bản thân nên làm gì tiếp theo
Thời gian chậm rãi trôi qua, đợi đến lúc anh không chờ được nữa. Muốn phá đi sự yên tĩnh ngượng ngùng thì Cung Tuấn cũng đã chịu nói chuyện
_Tiếp theo... anh định... sẽ làm gì?
Giọng nói cậu khàn đặc yếu ớt, chỉ vài chữ ngắn ngủi mà như đã dùng hết sức lực để nói ra
_Tôi biết cậu hiện tại rất chán ghét tôi...
Anh ngập ngừng nhìn người đang nằm trên giường
_Sau đêm nay tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa... Hãy chăm sóc tốt cho bản thân...
_Trương Triết Hạn... Chắc anh không biết bản thân mình vô tình... tàn nhẫn nhiều đến mức nào... Đúng không?
Ánh mắt Cung Tuấn chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-hoan-hao/2708423/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.