Lúc A Điển ra khỏi cửa, hắn liền hối hận
Hắn không cố ý bỏ một mình Bối Bối lại trong nhà, hắn tựa hồ phải ở lại bên cạnh cậu
Hắn dừng xe trước cửa hàng tiện lợi, nằm dài trên vô lăng, thở dài trầm tư
Bối Bối ở nhà một mình được không? Cửa nhà đều đóng, trong nhà không nấu gì, tất cả đều an toàn, chắc chắn Bối Bối không có việc gì
Dừng hơn nửa giờ, A Điển mới lái xe rời đi, đến quán bar hắn thường xuyên lui tới. Hắn đổi vài ngàn tiền mặt, gọi một li rượu, ngồi nghiêm chỉnh trên ghế nhìn những quân bài rơi xuống, trong đầu vẫn còn vang vọng tiếng chìa khóa mở cửa chói tai
Thẳng đến rạng sáng, nhìn mớ xúc xắc trống trơn trên bàn. Hắn nhìn đồng hồ đã thấy hơn 5h sáng, liền lái xe về nhà, hơn nữa còn thuận tiện ghé qua cửa hàng tiện lợi mua vài thứ. Hắn về nhà quăng mọi thứ lên bàn, đầu cũng không quay lại trực tiếp ra khỏi cửa
Bối Bối trong phòng ngủ nghe tiếng động liền vội vã ngồi dậy, nhưng không thấy bóng dáng A Điển đâu
Bối Bối nghi hoặc, A Điển có phải lại biến mất như lần trước không, cậu tìm không thấy A Điển, cũng không nghe được giọng nói A Điển
Bối Bối nhìn thức ăn trên bàn, đột nhiên cảm thấy chán ghét. Hiện tại cậu chỉ muốn gặp A Điển, cậu không muốn nhìn thấy những thứ này
Bối Bối cúi đầu nhìn kĩ sàn nhà, khổ sở không biết phải làm thế nào cho phải. Cậu nghĩ bản thân có nên trốn lại trong tủ quần áo lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thap-sao-troi/31018/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.