A Điển đột nhiên té trên sàn, Bối Bối cảm thấy chẳng biết tại sao
Cậu buông bản đồ trong tay, ngồi xổm cạnh A Điển nhìn nhìn, trên người A Điển hôm nay tịnh không có mùi thuốc lá, rượu bia hay nước hoa, nhưng A Điển không mở mắt
Đồng hồ trên tay Bối Bối chỉ 9h tối, còn chưa đến giờ ngủ thường nhật, nhưng A Điển đã ngủ trước
Bối Bối tha A Điển về phòng, đặt hắn trên giường. Vẫn đợi đến 11h, Bối Bối mới tắt tất cả đèn, bò lên bên cạnh A Điển, nhắm mắt cùng nhau ngủ
A Điển sâu kín chuyển tỉnh, phát giác mình đã nằm trên giường, hắn không biết mình vì sao lại ở trên giường, chỉ cảm thấy cả người cao thấp đều rất đau, đau đến nguy
Hắn hô hấp khó khăn, cả xoang mũi lẫn cổ họng đều là luồng khí nóng, hắn đột nhiên ý thức mình sốt cao, hơn nữa còn rất nghiêm trọng
– “Bối…..Bối…..”. A Điển thống khổ rên rỉ, muốn đánh thức Bối Bối đi gọi điện thoại. Hiện tại hắn phải lập tức đến bệnh viện cảm cứu, cảm giác lí trí mình bị thiêu đốt sắp mất đi ý thức, cơ thể cũng chìm nổi mông lung
Bối Bối đang ngủ nhanh chóng bị A Điển đánh thức, Bối Bối nhíu mày, nhưng rất mệt nhọc, cậu tuyệt không mở mắt
A Điển khi ngủ sẽ nói mớ không ngừng. Bình thường A Điển sẽ hô tô: “Hưng Hoàng”, nhưng hôm nay hắn cảm thấy lạnh, nên hô khác
– “Chăn”. Bối Bối phủ chăn bông lên người A Điển, rồi mới trở mình tiếp tục ngủ, cậu ngủ rất sâu
– “Bối……Gọi……….Điện…….”. A Điển không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thap-sao-troi/31016/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.