– “Sáu giờ”. Lại là thanh âm vững vàng ôn nhu không dứt. Giọng nói tuy khô khan vẫn làm người ta thực thoải mái
A Điển chậm rãi mở mắt, thấy Bối Bối ngồi xổm bên giường
Hắn nhìn Bối Bối, Bối Bối cũng đang nhìn hắn. Nhưng dù thanh âm Bối Bối dễ nghe đến đâu, A Điển vẫn là phùng mang trợn mắt
Mày hắn chau không thể sâu hơn, mắt híp thành sợi tơ nhỏ, đôi môi tái nhợt khô khốc, say rượu làm đầu hắn thập phần khổ sở
– “Ách xì–“. A Điển hắt xì, nước bọt không cẩn thận văng lên mặt Bối Bối
– “Sáu giờ!”. Bối Bối chạy đi tìm khăn giấy lau mặt, khi trở về vẫn líu lo hệt anh vũ học nói.“Sáu giờ!”
– “Ai bảo sáu giờ?”. A Điển lắc lắc đầu đau nhức, toàn thân hắn rã rời, tùy tiện trở mình cũng đã là quá với hắn. Cả người cao thấp đều rất không thoải mái
Bối Bối chỉ đồng hồ báo thức trên đầu giường A Điển. “Sáu giờ”
A Điển khó nhọc vươn tay đến đầu giường, thong thả cầm đồng hồ, sau đó chỉnh lùi giờ đến 1h sáng
– “Bây giờ mới 1h sáng, ngủ ngon, đi ngủ tiếp đi”. Thả đồng hồ xuống, A Điển trùm chăn bông kín đầu, vù vù ngủ. Hôm nay hắn say rượu, đầu đau như búa bổ, lại giống có chút cảm mạo. Cả người không thoải mái nên hắn không có thời gian ngó ngàng đến tiểu tử này
A Điển ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh
Lúc A Điển phóng mắt ra phòng khách, phát giác trên bàn có một nửa cá chiên bột tiện lợi.“Sao lại lợi hại vậy, chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thap-sao-troi/31013/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.