– “Có ngày, tôi xem đến 40 lặn mặt trời mọc rồi lặn!”. Người cho tôi biết
Qua hồi lâu lại nói: “Ngươi biết không– với một người mang nhiều bi thương, thì ngày lên rồi tắt nắng rất nhiều…..”
– “Vậy, ngày đó, ngươi nhất định rất bi thương?”. Tôi hỏi: “Ngày đó ngươi thấy mặt trời mọc rồi lặn đến 40 lần?”
Người không đáp lời |
Rời xe, A Điển trừng mắt liếc Bối Bối một cái, sau đó hai người đến bệnh viện. Vì Bối Bối không chịu ngồi xe, nên bọn họ đi bộ hơn một giờ rồi
Mặt trời ngày hè xuống núi muộn, bọn họ giống như nhàn tản ngao du thả bộ đến bệnh viện, mặt trời vẫn rất nóng
Từ mặt đến sơ mi A Điển đều đầm đìa mồ hôi, quay đầu nhìn Bối Bối: “Nhanh lên đi”. Hắn gọi
Bối Bối đang cúi đầu nhìn hoa dại ven đường, ngẩng đầu lên, chạy đến
Vào bệnh viện, khoảng không lạnh lẽo làm A Điển rợn người, Bối Bối vẫn không quan tâm, vẻ mặt cậu thong dong như cậu học sinh tan trường, khuôn mặt không có nửa điểm phức tạp toan tính của đời sống
– “Hai người vừa được đưa đến đâu?“. A Điển hỏi. “Tôi là nhân viên cảnh sát thụ lí vụ án trên”
– “Thẻ cảnh sát?”. Nữ y tá đang gọi điện thoại truy vấn. “………”. A Điển sờ sờ mũi, thẻ cảnh sát mới vừa bị cục trưởng tước đi. “Tôi đưa em trai hắn tới”
– “Chứng minh nhân dân?”. Y tá lại truy vấn
– “Chứng minh nhân dân của cậu đâu?”. A Điển kéo Bối Bối lại
– “Tôi tên là Bối Bối”. Bối Bối trả lời
– “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thap-sang-sao-troi/86731/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.