Cầm chiếc điện thoại di động mới, Du Dã nhìn từng câu từng chữ trên màn hình, lửa giận ngút trời.
Có gì khác biệt? Ngoài giới tính ra, điểm nào của A Khâm cũng khác với nhà ngươi hết!
Cậu tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, ngón tay run rẩy, mãi một lúc lâu sau mới gửi lời nhắn qua. Cậu biết số lạ này là ai gây rối, hôm qua vừa mới gặp mặt, lại lắm mồm hỏi cậu có đổi số điện thoại hay không, ngoài Từ Dục ra, còn có thể là ai.
Bên trong lửa giận còn chứa đựng nỗi kinh hoảng, cậu hiểu Từ Dục, nếu không có sự chắc chắn, y sẽ không bao giờ dám đến quấy rầy cậu như vậy. Cậu nên tin tưởng Quý Khâm Sinh, lời của Từ Dục, không đáng tin.
Trong nỗi giằng co và thấp thỏm, cậu chờ được hồi âm của Từ Dục.
Từ Dục không tiếp tục nói nhảm nữa, y gửi một vài bức ảnh qua, nhất kích tất sát (một đòn chết ngay),chứng cứ chất chồng như núi, quẳng chân tướng đến trước mặt cậu.
Mỗi một bức ảnh kia, cũng là ở lễ đường, còn chính thức hơn so với màn trao đổi nhẫn của cậu và Quý Khâm Sinh lúc trước.
Rất nhiều người đều đang vỗ tay, hoa tươi, bóng bay, trẻ con tung hoa. Quý Khâm Sinh mặc âu phục sáng màu, cụp mắt xuống đẩy một chiếc nhẫn vào ngón tay giữa của một người con gái.
Tin nhắn của Từ Dục đến ngay sau đó: "Lễ đính hôn của nhà họ Quý và nhà họ Dương là một sự kiện lớn, hắn có một vị hôn thê mà, A Dã, sao anh cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thang-cuoc/1769722/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.