Du Dã trong lúc bế quan viết truyện, có một cái tật xấu, chính là cắt đứt tất cả các mối liên hệ với thế giới bên ngoài, những người bạn tốt bình thường hay chơi, cũng đừng nghĩ đến việc tìm được hắn. Trong khoảng thời gian đó, Trình Sở thường xuyên gửi tin nhắn cho cậu, oán giận cậu lãnh khốc vô tình, chờ đến sau khi xuất quan, còn hung hăng chuốc say cậu một đêm, làm cho cậu xém tí nữa nôn ói đến tụt đường huyết.
Cũng may sau đó Trình Sở cũng biết mình chơi quá trớn, bền bỉ kiên trì nhận lỗi xin lỗi cậu mấy lần, Du Dã mới bỏ qua cho y.
Hôm nay Trình Sở hẹn cậu, nói có trò vui, hỏi cậu có tới hay không. Cuối cùng còn thêm vào một câu: "Dẫn theo người đàn ông của mày chứ?"
Du Dã chẳng hiểu mô tê gì: "Người đàn ông của tao?"
Trình Sở tự nhiên trả lời: "Quý Khâm Sinh chẳng phải ở bên mày một tháng sao, mọi người đều biết chữ "ở bên" này của hắn là có ý gì nha, lẽ nào chúng mày còn chưa ngủ?"
Du Dã trong lòng nhất thời đặc biệt không thoải mái, không khỏi nghĩ ngợi, nếu như cà vạt của Quý Khâm Sinh, không đưa cho cậu, mà là thật sự có người tùy tiện tìm được, bất kể nam hay nữ, xấu hay đẹp, hắn có phải là đều sẽ thâm tình chung thủy mà ở bên người kia một tháng.
Nghĩ đến hình ảnh đó, Du Dã lại một lần nữa có thêm nhận thức mới, về trái tim đa tình và sự không có giới hạn cuối của Quý Khâm Sinh. Cậu đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thang-cuoc/1769677/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.