Trường An ôm y ngồi xuống ghế, thay y khép quần áo lại, nắm lấy bàn tay hơi lạnh lẽo của y, từ sau đêm tuyết kia, Cố Lý liền bị bệnh nặng, sinh ra một chút tật xấu, vừa đến mùa đông tay chân liền lạnh, rất khó suốt ấm, Trường An sẽ nắm tay y, ôm y và sưởi ấm cho y.
Ôm lấy thân thể hơi nhẹ của y, Trường An nhịn không được nói: "Ta nghe Thanh Nhi nói, tối hôm qua em canh giữ bên cửa sổ một đêm, bữa tối cũng không ăn gì, nhìn em xem, đều gầy đi rồi. ”
Thanh Nhi chính là nha hoàn Trường An mang tới để chăm sóc cho y, mỗi khí có tình huống gì, Trường An đều có thể thông qua Thanh Nhi mà biết.
Cố Lý bất đắc dĩ cười cười, nói: "Đừng nghe Thanh Nhi nói bậy, ta không có việc gì. ”
Trường An yên lặng nhìn y, chỉ liếc mắt một cái, liền nhìn ra rất nhiều bất đồng, Trường An dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bóng đen nhàn nhạt trong đáy mắt Cố Lý, biết mấy năm nay nhất định là chưa từng ngủ một giấc ngon, không khỏi có chút đau lòng, "Cố Lý của ta khẳng định lại chịu khổ rồi. ”
"Trường An, ta thật sự không sao, thật sự."
Hắn đã lớn lên cùng với Cố Lý, tình cảm rất sâu đậm, cũng sớm tâm ý tương thông, vô luận đối phương làm cái gì, không cần nhiều lời, bên kia sẽ luôn hiểu, cho nên Trường An nhìn y nói: "A Lý, em không lừa được ta, khẳng định em chịu khổ rồi! ”
Cố Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ten-truong-an-ta-ten-co-ly/2915456/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.