"Nhưng...." Cố Lý còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị Trường An kéo đi.
Trường An có chút trách cứ nói: "Ta còn chưa nói em, sao em lại đến đây mà không báo trước. Ở đây toàn những người thô lỗ, nếu có chuyện gì xảy ra thì sao?"
"Ta không sao." Cố Lý cũng biết mình đuối lý, không dám nhìn Trường An nữa.
Trường An ôm người vào trong ngực rồi an ủi: "A Lý luôn hiểu chuyện như vậy, khi nào mới chịu hoàn toàn ỷ lại vào ta đây? ”
Cố Lý có chút buồn cười, nhìn về phía hắn, "Có chàng ở đây, lòng ta liền an tâm, sao lại không ỷ lại?"
Trường An hài lòng ôm người hôn vài cái, mới cười nói: "A Lý tìm ta có phải nhớ ta rồi hay không? ”
Nhìn thấy nụ cười đắc ý của Trường An, Cố Lý đỏ mặt gật đầu, khiến Trường An vui mừng hồi lâu.
Sau khi hoàn thành công việc, chắc chắn Trương An sẽ đến bên Cố Lý. Thời tiết cũng dần trở nên ấm hơn, đại quân cũng sắp khởi hành. Nhìn người bên cạnh đang ngủ say, Cố Lý cảm thấy thời gian trôi đi nhanh quá, Trường An của y lại muốn rời đi, y thật sự rất luyến tiếc.
Nếu không phải thân thể của y yếu ớt, thì rất muốn đi cùng họ, nhưng Trường An chắc chắn sẽ không đồng ý.
Đảo mắt đã đến ngày đại quân xuất chinh, Trường An nhìn về phía Cố Lý đang ngủ say, không nỡ rời đi mà hôn y một cái, đứng dậy đi ra ngoài.
Trên sân trường đang điểm binh, Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ten-truong-an-ta-ten-co-ly/2915454/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.