Edit: Yên Lãng
Ngày nghỉ cuối tuần hiếm hoi.
Ánh mặt trời tám giờ sáng bị rèm cửa mỏng manh chặn lại bên ngoài cửa kính, nhưng không thể che chắn hoàn toàn. Vải rèm được chiếu sáng hơi ửng hồng, lờ mờ có tia sáng len lỏi qua khe hở giữa hai mảnh rèm cửa, lắc lư chiếu lên bộ chăn ga màu xám không xa.
Mơ hồ nhận ra ánh nắng chói chang, Thẩm Tầm nửa mơ nửa tỉnh xoay người, vô thức chui đầu vào chăn, động tác né tránh thuần thục.
Chỉ còn lại một nhúm tóc đen trên đỉnh đầu để đỡ chăn, để oxy trao đổi carbon dioxide, không tốt cho sức khỏe, ngủ trùm đầu không tốt cho sức khỏe, nhưng đã trở thành thói quen khó thay đổi trong thời gian ngắn của Thẩm Tầm.
Ngay cả khi ngủ, mắt cậu vẫn nhạy cảm với ánh sáng.
Thẩm Tầm không ngủ ngon giấc, thường phải mất rất lâu mới ngủ được, ngủ lại rất nông. Cậu đã từng bị tiếng ồn sửa chữa nhà bên cạnh đánh thức, bị phản ứng sinh lý muốn đi vệ sinh đánh thức, và tất nhiên cũng vì tối quên kéo rèm cửa, bị ánh sáng mặt trời rọi vào lúc ba giờ chiều đánh thức.
Kết quả của việc tỉnh giấc thường là không thể ngủ tiếp.
Thẩm Tầm, người sau khi trải qua nhiều lần nỗi đau đớn do nhiều lần mất ngủ tám tiếng, đã rút kinh nghiệm và giải quyết tất cả các yếu tố có thể cản trở việc cậu tận hưởng giấc ngủ.
Chỉ trừ điện thoại di động.
Điện thoại không dám bật chế độ im lặng, vì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tam-thuong-sa-doa/3431800/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.