Bích Dao nhẹ nhàng vuốt ve Tô Hàn cái trán.
Hô hấp của hắn dần dần bình ổn.
Nàng cẩn thận từng li từng tí dùng suối nước thấm ướt vải.
Ôn nhu lau trên mặt hắn vết máu.
Mỗi một cái động tác đều cực điểm nhu hòa.
Sợ đánh thức hắn ngủ say.
Nguyệt quang vẩy vào Tô Hàn trên mặt tái nhợt.
Câu siết ra hắn mệt mỏi hình dáng.
Bích Dao tâm hơi hơi co rút đau đớn.
Nàng nhớ tới trong chiến đấu mạo hiểm trong nháy mắt.
Tô Hàn không chút do dự phóng tới thằn lằn vương.
Hắn dũng cảm để cho nàng kính nể.
Cũng càng để cho nàng lo nghĩ.
Nàng nắm chặt tay của hắn.
Truyền lại yếu ớt ấm áp.
Hy vọng hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của nàng.
Gió đêm nhẹ nhàng thổi qua rừng trúc.
Mang đến một chút hơi lạnh.
Bích Dao cởi áo ngoài của mình.
Nhẹ nhàng đắp lên trên thân Tô Hàn.
Nàng tới gần hắn.
Thấp giọng nỉ non tên của hắn.
Trong thanh âm tràn ngập lo lắng.
Tô Hàn không có trả lời.
Nhưng lông mày của hắn hơi hơi giãn ra.
Phảng phất tại trong mộng nghe được nàng kêu gọi.
Bích Dao nhớ lại lần thứ nhất gặp phải Tô Hàn.
Khi đó hắn còn là một cái ngây ngô thiếu niên.
Bây giờ cũng đã có thể một mình đảm đương một phía.
Trong lòng dâng lên của nàng một dòng nước ấm.
Đó là chưa bao giờ có tình cảm.
Nàng nhẹ nhàng hôn một cái ngón tay của hắn.
Động tác ngượng ngùng mà chân thành.
Nàng nói với mình đây chỉ là vì an ủi.
Nhưng đáy lòng biết hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tai-tru-tien-tu-cuop-doat-dong-thuoc-tinh-bat-dau-quat-khoi/4898561/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.