Nghịch Thiên tuy không biết Cực Băng Viêm Quy được lợi ích lớn đến như thế nào, cũng không biết suy nghĩ trong lòng lão rùa già này nhưng nếu tiếp tục cứ để chiến đấu diễn ra càng lâu thì hắn càng không có lợi.
Phải biết trong Ma Thú Sơn Mạch có rất nhiều dược thảo, thần thiết... mà Nghịch Thiên cần có để tu luyện, không gian yên tĩnh giúp hắn tập trung tu hành, ma thú để đối luyện giao chiến, tăng tiến thực lực...
Nhưng hiện tại mọi thứ đều bị đám người bên ngoài tham lam đảo loạn hết, cao cấp cường giả đánh nhau gây nên không trung tạo thành bão tố mà dưới mặt đất cũng bị dày xéo khiến vô số dược thảo nát bét, thần thiết huỷ hoại, vô số ma thú thì chết hết.
Đây rõ ràng là huỷ hoại tài nguyên tu luyện của hắn, hơn nữa có rất nhiều ma thú từng cùng hắn lớn lên mà Nghịch Thiên cũng coi chúng là người nhà nên hắn nhất định phải bắt Cực Băng Viêm Quy ra tay.
“Quy Lão!!! Đừng có mà giả vờ..!!! Mau mau dậy đi!!! Ta biết lão rùa già ngươi thực lực đã hoàn toàn hồi phục!!!”
Nghịch Thiên lấy chân đá vào Cực Băng Viêm Quy đã biến trở thành hình dạng lão già một cái xong liền không chờ lão rùa già này lên tiếng mắng hắn một cái đã nhanh chóng lên tiếng trước.
“Hừ!!! Nghịch Thiên tiểu tử!!! Lão phu biết ngươi muốn làm cái gì!!! Chỉ là đánh đuổi đám nhân loại kia rời khỏi Ma Thú Sơn Mạch phải không!!!”
Cực Băng Viêm Quy vẫn không nhìn Nghịch Thiên một cái, chỉ lấy tay phủi phủi đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tai-dau-pha-bat-dau-tha-cau-van-gioi/990619/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.