Nghịch Thiên thấy được chiến trường phương nam nghiêng về phe ma thú thì không để ý nữa, linh hồn lục lần nữa chuyển di đến ngoại vi phương bắc của Ma Thú Sơn Mạch mà nơi này chiến đấu lại rất khác biệt.
Mặc dù nơi đây có xác chết của nhân loại và ma thú rải rác khắp chiến trường nhưng cao tầng chiến đấu của hai bên lúc này giống như bị thôi miên, thần hồn điên đảo dưới chân một vị mỹ nữ có bảy cái đuôi cáo.
“Nữ vương đại nhân!!! Xin hãy chà đạp ta đi!! Hãy dùng đôi chân của ngài mà dẵm đạp lên tấm thân nhỏ bé của ta....!!”
“Không!! Mau tránh ra!!! Bàn chân ngọc ngà của nữ vương đại nhân phải trừng phạt bổn hoàng mới đúng...!!”
“Hống!! Nhân loại!! Mau cút đi!! Trừng phạt thương yêu này chỉ có ma thú chúng ta mới xứng đáng được hưởng ân huệ này..!!!”
...................................
Thông qua linh hồn lực truyền lại, Nghịch Thiên biết được đám cường giả nhân loại đang bị vị mỹ nữ có đuôi cáo này chà đạp có một người là Đấu Tông, còn Đấu Hoàng thì có không ít nhưng đều không thoát khỏi mê hoặc.
“Là mị công hoặc mị thuật của yêu hồ nhất tộc sao..!! Thú vị đấy..!!! Không nghờ ta sinh sống suốt sáu năm trong Ma Thú Sơn Mạch không gặp qua con yêu hồ nào mà bây giờ lại gặp phải một cái, hơn nữa còn là thất vĩ..!!”
Nghịch Thiên quét qua bảy cái đuôi cáo cùng hai cái tai thú thì lập tức nhận ra chủng tộc của vị mỹ nữ này nhưng hắn chỉ lẩm bẩm một câu xong liền lần nữa chuyển di linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tai-dau-pha-bat-dau-tha-cau-van-gioi/990607/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.