Chương trước
Chương sau
Cửu Huyền Kim Lôi trước khi tụ linh hóa hình thành người đã nhận Nghịch Thiên làm chủ nên sau khi Nghịch Thiên nhận ra hắn liền vô cùng vui vẻ kêu to thân phận của mình rồi lao về phía hắn.
Nghịch Thiên biết rõ Cửu Huyền Kim Lôi sẽ không gây ra tổn thương gì cho mình liền lập tức bỏ đi tấm quang đoàn bảo vệ của Thành Tiên Đỉnh rồi ôm lấy Cửu Huyền Kim Lôi đã hoá hình thành tiểu anh hài.
Theo thời gian trôi qua, Nghịch Thiên cùng Cửu Huyền Kim Lôi đã vui vẻ chơi đùa cùng trò chuyện xong về mọi thứ đã xảy ra với cả hai trong thời gian nó tụ linh hoá hình xong liền lập tức tách nhau ra.
“Cảm tạ chủ nhân!!! Nhờ có công ơn lần này của ngài thì ta tụ linh hoá hình thành công!! Cửu Huyền nguyện đi theo trợ giúp chủ nhân trở thành Đấu Đế..!!”
Vừa tách rời ra từ trong lòng của Nghịch Thiên, Cửu Huyền Kim Lôi không để ý tới dạng anh hài nhỏ bé, không đứng vững của mình lập tức quỳ một chân, cúi đầu tỏ vẻ thuần phục.
“Haiz!! Dừng lại đi Cửu Huyền!! Ngươi không cần gọi ta là chủ nhân vì như thế thì ngươi chẳng khác gì nô bộc cả!! Hiện tại chúng ta đã cùng một phe, là huynh đệ, là anh em, là gia đình của nhau nên không cần khách sao thế!!”
Liếc nhìn tiểu anh hài nhỏ bé đang quỳ một chân trước mắt mình, Nghịch Thiên khuôn mặt hiện lên vẻ giận dữ, thở dài nói một câu rồi mới đưa tay nâng đỡ Cửu Huyền Kim Lôi đang quỳ đứng dậy.
Nghịch Thiên hiểu rõ thực lực của mình còn quá yếu, mặc dù dùng khí thí áp chế khiến Cửu Huyền Kim Lôi thuần phục nhưng nó cũng sẽ không thật sự nhận hắn làm chủ nên lần này mới bán nó một cái cảm động nhân tình.
“Thì ra ngay từ lúc thu phục ta thành công thì chủ nhân chưa từng coi ta là nô bộc của mình mà là coi ta như gia đình, như anh em, như huynh đệ... sao!!! Ta thật trách lần ngài ấy rồi!!”
Là thiên địa ngưng tụ linh vật, Cửu Huyền Kim Lôi lại có linh trí cực cao sau quá trình tụ linh hoá hình, trong lòng có chút không phục làm nô bộc nhưng sau lời nói trước của Nghịch Thiên thì nó cũng lập tức cảm động.
Hoá ra những suy nghĩ sai lầm trước đây về Nghịch Thiên thì ra đều chỉ là do một mình nó đa tình nghĩ đến mà tiểu chủ nhân của nó thì lại chưa từng bao giờ coi bản thân nó là nô bộc của mình.
Cảm nhận thấy bản thân mình có lỗi, lại giống như chưa trung thành cùng tín nhiệm với tiểu chủ nhân, Cửu Huyền Kim Lôi trên khuôn mặt tiểu anh hài hiện lên vẻ buồn bã và xấu hổ vì bản thân mình.
“Chủ nhân!!! Nhưng mà...!!!!”
Cố gắng giữ lấy vẻ bình tĩnh, Cửu Huyền Kim Lôi cố mở miệng gặn ra từng chữ như muốn nói gì đó nhưng đột nhiên có một bàn tay xoa xao đầu nó cùng tiếng nói ấm át bỗng vang lên:
“Cửu Huyền!! Ngươi không cần xấu hổ vì lỗi lầm của bản thân!!! Ta biết trong lòng ngươi từ ban đầu có chút không phục ta nhưng ngươi phải nhớ lấy điều này!!! Ta sau này nhất định sẽ mạnh hơn ngươi..!!!”
Nghịch Thiên biết Cửu Huyền Kim Lôi đã bị lời nói của mình cảm động thì chỉ nói xong một câu như đánh hạ phòng tuyến cuối cùng rồi lập tức thu bàn tay đang xoa đầu Cửu Huyền Kim Lôi lại.
“Nghịch Thiên đại nhân!!! Người mãi mãi là chủ nhân của ta!! Cửu Huyền xin thề với phiến thiên địa này sẽ không bao giờ phản bội ngài!! Nếu Cửu Huyền phản bội hồn phi, phách tán, không được siêu sinh..!!!”
Ở bên kia, Cửu Huyền Kim Lôi cũng hiện lên vẻ tỉnh ngộ, khuôn mặt buồn bã cũng nhanh chóng chuyển sang vui vẻ, liếc nhìn tiểu chủ nhân của mình, Cửu Huyền Kim Lôi trong lòng tự nhủ cùng lập một lời thề.
Ngay sau đó, Cửu Huyền Kim Lôi cảm thấy phải lấy một cái gì đó để đền bù cho tiểu chủ nhân của mình liền lập tức giơ tay lên, một đạo kim lôi cự thủ nhanh chóng bắt về phía trung tâm của Hư Không Lôi Trì.
“Oanh...!!!”

“Oanh...!!!”
“Oanh...!!!”
Theo một tiếng nổ tung chấn động toàn bộ Hư Không Lôi Trì vang lên, sấm sét liên tiếp cuộn trào nhưng Cửu Huyền Kim Lôi bản thể chính là lôi đình mạnh nhất nên các lôi đình còn chưa đánh tới liền bị nó bắt lại hết.
“Cửu Huyền!!! Ngươi đang làm cái quái gì vậy..!!!”
Nghịch Thiên thấy Cửu Huyền Kim Lôi đột nhiên nổi điên đập phá Hư Không Lôi Trì thì vô cùng khó hiểu lên tiếng hỏi thăm nhưng Cửu Huyền Kim Lôi lại chỉ quay đầu đối với hắn đáp trả:
“Chủ nhân!!! Là Cửu Huyền sai!!! Cửu Huyền ban đầu đúng là có chút không thuần phục chủ nhân nhưng lời nói của chủ nhân khiến ta cảm động nên bây giờ Cửu Huyền thật sự thuần phục!!”
“Tuy Cửu Huyền không biết chủ nhân cần tinh hoa năng lượng của Hư Không Lôi Trì để làm gì nhưng Cửu Huyền hiểu chủ nhân cần chúng nên hiện tại ta đang giúp chủ nhân bắt lấy tất cả bọn chúng..!!!”
Cửu Huyền Kim Lôi vừa đáp trả Nghịch Thiên xong liền quay đầu đi để tập trung tinh thần vây bắt toàn bộ số lôi đình cùng lôi trì còn sót lại trong Hư Không Lôi Trì mà theo thời gian trôi qua việc này cũng rất thuận lợi.
“Roẹt....!!!”
Theo thời gian trôi qua, dưới sự ra tay của Cửu Huyền Kim Lôi, Hư Không Lôi Trì dần dần lâm vào yên lặng thời kì, vô số lôi đình cùng lôi trì lần lượt biến mất trong lòng bàn tay của kim sắc lôi đình cự thủ.
“Ngưng..!!!”
Ngay khi kim sắc lôi đình cự thủ rút về, Cửu Huyền Kim Lôi hai tay chắp lại rồi kêu lên một tiếng thì toàn bộ lôi đình năng lượng bị nó bắt được nhanh chóng ngưng kết làm sáu viên lôi châu mang màu sắc khác nhau.
“Chủ nhân!!! Sáu viên lôi châu này là toàn bộ tinh hoa năng lượng còn sót lại trong Hư Không Lôi Trì đã bị Cửu Huyền ngưng tụ lại!!! Xin chủ nhân hãy nhận lấy!!“
Nắm bắt lấy sáu viên lôi châu vào trong tay, Cửu Huyền Kim Lôi quay đầu nhìn Nghịch Thiên nói một câu rồi sau đó liền vung tay lên, cả sáu viên lôi châu mang màu sắc khác nhau lập tức bay về phía hắn.
“Đa tạ ngươi rồi Cửu Huyền!!! Dù sao thứ này đối với ta có đại dụng!!! Mà ngươi gọi ta là chủ thượng hoặc đại nhân là được rồi, cũng không cần gọi ta là chủ nhân làm gì, ngươi không phải là nô bộc của ta!!!
Nhanh chóng bắt lấy sáu viên lôi châu đang bay về phía mình, Nghịch Thiên vô cùng vui vẻ mở lời cảm tạ cùng dặn dò với Cửu Huyền Kim Lôi xong liền quay đầu linh hồn lực bay ra tập trung vào quan sát sáu viên lôi châu.
“Vâng!!! Chủ thượng!!! Cửu Huyền nhớ rõ rồi!!!”
Ở bên kia, Cửu Huyền Kim Lôi nghe Nghịch Thiên nói xong thì trong lòng có chút vui mừng, hắn cảm thấy trong lời nói của tiểu chủ nhân thật sự không coi nó làm nô nên nhanh chóng lên tiếng đáp lại đầy ý mãn nguyện.
Ngay lúc Nghịch Thiên còn đang chú tâm quan sát sáu viên lôi châu mà Cửu Huyền Kim Lôi còn đang ngồi chờ tiểu chủ nhân của mình thì đột nhiên Cửu Huyền Kim Lôi phát hiện ra một góc không gian có gì đó.

“A!!! Bên kia hình như còn sót lại một cái gì đó!! Ta phải đi bắt nó lại cho tiểu chủ nhân mới được!!!”
Nghĩ rằng tại nơi đó mình còn bỏ sót thứ gì, Cửu Huyền Kim Lôi vốn đang suy nghĩ sau này bắt giữ thêm một ít kì trân dị biếu biếu tặng tiểu chủ nhân thì ánh mắt bỗng sáng lên rồi xé rách không gian biến mất.
Sau đó không biết chuyện gì xảy ra tại vùng không gian kia, chỉ nghe thấy tại nơi đó có vô số tiếng lôi đình nổ tung và tiếng cười vui vẻ xen lẫn tiếng kêu rên đau đớn nhưng âm thanh lại không vang ra đến của chỗ Nghịch Thiên.
..................................
“Năm viên lôi châu kim sắc, hắc sắc, cửu sắc, ngân sắc cùng thanh bạch sắc này có thể sử dụng được, còn viên lôi châu màu nâu này hoàn toàn có thể coi là vũ khí tự bạo thôi..!!!”
Qua một khoảng thời gian không lâu, Nghịch Thiên cũng xem xét trong sáu viên lôi châu có 5 viên đã bị Cửu Huyền loại bỏ hết cuồng bạo năng lượng, còn 1 viên là tập hợp hợp cuồng bạo năng lượng của 5 viên kia.
Nghịch Thiên cảm nhận được ngoài viêc lôi châu màu nâu ẩn chứa cuồng bạo năng lượng có thể nổ chết Hoá Long Bí Cảnh tương đương với Đấu Thánh ra thì năm viên lôi châu còn lại năng lượng lại rất ôn hoà.
Cuối cùng Nghịch Thiên vẫn quyết đinh ra được cách xử lí với từng viên lôi châu, hắn nhanh chóng thu hồi cả sáu viên lôi châu vào trong Khổ Hải để tránh đánh mất mà linh hồn lực cũng nhanh chóng thu hồi.
Liếc nhìn toàn bộ Hư Không Lôi Trì đã hoàn toàn trong vắt, không còn một đạo lôi đình nào hiện ra, Nghịch Thiên biết nơi này đã không còn cái gì nữa liền quay đầu mở miệng nói:
“Cửu Huyền!!! Hư Không Lôi Trì đã hoàn toàn bị chúng ta bóc lột sạch rồi!!! Nơi này đã không có gì để lưu luyến!! Chúng ta còn phải mau chóng rời khỏi nơi này về nhà của ta thôi!!!”
Nhưng Nghịch Thiên sau khi nói xong một lúc lâu vẫn không nghe thấy Cửu Huyền Kim Lôi trả lời thì nhanh chóng quay mặt để xem xét thì hắn bỗng nhiên nhận ra tiểu anh hài đã biến mất tại chỗ cũ của nó.
“Cửu Huyền!!! Ngươi rốt cuộc ở đâu!! Mau ra đây cho ta!! Chúng ta phải đi về nhà rồi!!”
Nghịch Thiên hiểu Cửu Huyền Kim Lôi chắc chắn sẽ không phản bội hắn rồi chạy trốn nên hắn suy nghĩ tiểu anh hài này chỉ chạy chơi xung quanh nên kêu to một tiếng như muốn thông báo cho nó.
“Choang...!!!”
“Chủ thượng đại nhân!!! Cửu Huyền ở đây!!! Ta lại mang cho chủ thượng đồ tốt đây..!!!”
Ngay khi tiếng kêu gọi của Nghịch Thiên vừa vang ra thì tại một góc không gian bỗng nhiên nứt ra, sau đó theo một tiếng như vỡ pha lê vang lên, Cửu Huyền Kim Lôi mang theo một
cái đen xì xì hình người lao về phía hắn.
“Haizz!!! Cửu Huyền!!! Ngươi mới tụ linh thành công, tâm trí vẫn như trẻ con mới sinh!! Thật là nghịch ngợm mà..!!! Ta cũng không cần nhiều thiên tài địa bảo quá đâu..!!!”
Đứng trên Thành Tiên Đỉnh, Nghịch Thiên dang tay ôm lấy Cửu Huyền Kim Lôi rồi nhìn chăm chú vào tiểu anh hài thờ dài một tiếng nói mới liếc nhìn cái vật thể đen xì xì kia nhưng sau đó hắn bỗng giật mình kêu lên:
“What đờ heo!!! Đây là Mang Thiên Thước tiền bối..!!! Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra trong khi ta quan sát sáu viên lôi châu thế này...!!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.