🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Nghịch Thiên Tiểu Nhi!!!! Lão phu chịu thua được chưa!!! Ta giao!!!! Ta trả!!! Mau mau đem thứ đồ vật chết tiệt thu hồi lại!!”
Nhìn thấy hai cái đồ vật kì quái xuất hiện trên tay tiểu nam hài, Cực Băng Viêm Quy càng thêm hoảng sợ cùng kiêng kị, liên tiếp há miệng phun ra thêm càng nhiều dược thảo cùng thần thiết...
Nó vẫn không thể quên được ác mộng từ hai cái đồ vật kì quái này 6 năm trước gây ra cho nó vào lúc tiểu nam hài tử bí ẩn này vô tình từ trên không trung rơi vào lãnh địa mà nó cai quản.
Lúc ấy Cực Băng Viêm Quy thấy tiểu nam hài thần kì ở khí huyết cùng khả năng dẫn động đấu khí trong thiên địa tụ tập lại một nơi nên lập tức há miệng định đem tiểu nam hài nuốt xuống.
Dù sao xưa nay ma thú cùng nhân loại đã sớm không hợp nhau, tiểu nam hài lại có thân thể thần dị như thế, đối với nó không khác gì thần đan nên nó nghĩ ăn hết tiểu nam hài sẽ nhanh chóng giúp mình tấn cấp Bát Giai Ma Thú.
Ai nghờ khi nó định đem tiểu nam hài nuốt xuống thì từ trong thân thể đứa bé kia lại bay ra một cái tàn phá lục đỉnh cùng bốc cháy kim sắc lông vũ rồi cả hai thứ đều đánh cho nó vô cùng thê thảm.
Trận đánh ấy nghiêng về một bên tàn sát, nó đường đường là Thất Giai Ma Thú có thể mạnh ngang Đấu Tông Cường Giả nhân loại là bị hai cái đồ vật đè lên ma sát, suýt tý nữa thì lên bàn thờ ngắm gà khoả thân.
Tàn ác nhất phải nói tới là cái bốc cháy kim sắc lông vũ, không chỉ đem lần phiến, áo giáp mai rùa của nó phá nát mà còn toả ra huyết mạch uy thế kinh khủng của ma thú nào đó đè nó không thở ra được.
Từ đó về sau mỗi khi hai cái đồ vật này xuất hiện thì bóng ma 6 năm về trước lại quay trở lại với Cực Băng Viêm Quy khiến nó không dám phản kháng với mệnh lệnh của tiểu nam hài.
Rất may mắn là tiểu nam hài này sau khi lớn lên cũng không có gây bất lợi gì cho nó mà chỉ sai bảo nó điều động thuộc hạ đi thu thập kì trân dị bảo có trong lãnh địa của Cực Băng Viêm Quy.
“Đây!!! Đồ vật trả lại ngươi!!! Lão phu chỉ muốn mượn khối xương cốt phù văn của ngươi thêm một chút thôi mà!!! Tham lam quá đấy!!”
Mặc dù không muốn đem Nguyên Thuỷ Chân Giải trả lại cho tiểu nam nhưng do bị hai cái đồ vật kì quái kia đe doạ, Cực Băng Viêm Quy sau khi nhả ra hết kì trân dị bảo cũng đem một khối xương cốt phù văn ném ra.
“Cảm tạ Quy Lão!!! Hiện tại ta rất cần nó nên mới thu hồi lại!!! Có thời gian ta lại cho ngươi mượn nó lần nữa!!!”
Tiểu nam hài giơ tay bắt lấy khối xương cốt phù văn Cực Băng Viêm Quy ném tới xong liền lần nữa lên tiếng hứa hẹn mà Cực Băng Viêm Quy cũng vô cùng mừng rỡ, cái miệng há to có chút không tin kêu lên:
“Tốt!!! Đây là từ chính miệng ngươi nói đó!!! Mau mau tu luyện nhanh lên sau đó lại đem Nguyên Thuỷ Chân Giải cho ta cất giữ hộ cho!!”
Tiểu nam hài nhìn thấy Cực Băng Viêm Quy như thế liền phì cười, hắn không ngờ mình cùng lão rùa Thất Giai Ma Thú này sống đã lâu như thế mà giới mới phát hiện ra tính tình của lão vẫn như là một đứa trẻ con vậy.
“Bắt đầu thôi!!! Lần này phải mở ra Bể Khổ và Động Thiên cùng một lúc!!! Dù sao ta tu luyện chính là 2 pháp môn khác nhau nhưng lại chung một nguồn gốc mà!!!”
Liếc nhìn Cực Băng Viêm Quy vẫn còn đang vui vẻ trong hồ băng, tiểu nam hài liền ngồi khoanh chân xuống trước núi kì trân dị bảo giống như bắt đầu lâm vào trạng thái tu luyện.
“Roẹt... Roẹt... Roẹt....!!!”

Khi Nghịch Thiên bắt đầu lâm vào tu luyện đại đạo pháp tắc vốn quay xung quanh cơ thể hắn liên tục toả ra hào quang chói sáng tạo thành cái kén bao quanh cơ thể hắn trợ giúp hắn bắt đầu ngộ đạo.
Đây chính là sự đáng sợ của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, xứng danh Già Thiên tối cường thể chất một trong, không chỉ thân thể mạnh mẽ vượt cấp khiêu chiến mà thiên địa đại đạo cũng coi người có thể chất này như đứa con.
Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai chính là kết tinh của quét ngang vạn tộc mà không người có thể địch Hoang Cổ Thánh Thể cùng khiến cho thiên địa Đại Đạo cũng phải thân cận Tiên Thiên Đạo Thai.
Khi cả hai kết hợp, song thể dung hoà đã tạo ra một cái hoàn mỹ tuyệt đỉnh thể chất, cường đại dường đến không thể tưởng tượng nổi, nói đúng hơn là loại thể chất này mạnh đến quá biến thái.
Già Thiên Đại Thế Giới bên trong, Vô Thủy Đại Đế, cũng là Đại Đế cuối cùng của Nhân tộc ở thời đại Hoang cổ chính là có được loại thể chất này, là người từng sáng tạo ra huy hoàng không thể xóa nhoà.
“Cuối đường tiên lộ ai là đỉnh, vừa thấy Vô Thủy đạo thành không.
Nghịch loạn thiên cổ trảm thiên địa, phá toái âm dương nghịch thương khung
Phong thần bảng hiện vạn tộc tịch, Vô Thủy Chung vang Đế binh uy
Tiên lộ tĩnh mịch ai phía trước, Vô Thủy chắp tay gánh chúng sinh!!”
Vô Thủy Đại Đế là nhân tộc đại đế cường thế nhất, trấn áp Cửu Thiên Thập Địa, không có kẻ địch nào mà hắn không đối phó được, cả đời vô địch bất bại, chấn nhiếp sinh mệnh cấm khu đều im lặng.
Cường đại như Địa Phủ, truyền thừa vạn cổ tuế nguyệt như vậy xa xưa, đối mặt Vô Thủy Đại Đế, cũng chỉ có thể là điệu thấp, tự phong tiên bảo, không dám ra mặt đối kháng.
Có cùng thể chất với Vô Thuỷ Đại Đế, Nghịch Thiên biết tiềm lực của mình sẽ không thấp, lại nắm trong tay hai loại Già Thiên và Hoàn Mỹ thế giới pháp môn tu luyện nên hắn cũng có tư cách vấn đỉnh Đại Đế Chi Cảnh.
Ẩn bên trong đại đạo pháp tắc quang kén lúc này Nghịch Thiên hai mắt nhắm chặt, bàn tay vẫn giữ nguyên thủ ấn hấp thu thiên địa đấu khí và sinh mệnh tinh hoa trong đám kì trân dị bảo để ở bên ngoài.
Cùng lúc đó khi Nghịch Thiên bắt đầu lâm vào tu luyện sâu hơn thì không ít kì trân dị bảo để ở bên ngoài bị hắn hấp thu nhanh chóng héo tàn rồi biến thành bụi mù trở lại với đất mẹ thiên nhiên.
Thậm chí năng lượng thiên địa đấu khí trong lãnh địa của Cực Băng Viêm Quy đã hoàn toàn không thoả mãn được hắn hấp thu nên nhanh chóng bị dẫn động sang lãnh địa của các cao giai ma thú khác.
“Gào......!!!”
Không ít ma thú cao giai ở lãnh địa khác cũng đã nhận ra thiên địa năng lượng thuộc lãnh địa của mình đang nhanh chóng bị giảm đi, liên tiếp hống lên từng tiếng rồi lao về lãnh địa của Cực Băng Viêm Quy.
Bọn chúng đều nghi ngờ tại nơi đó có thiên địa kì trân vô cùng quý giá đang xuất thế, sẽ có tác dụng cực tốt với bọn chúng nên trên đường đi tất cả đều không thể nhẫn nhịn được ra tay với từng kẻ yếu hơn bên cạnh.
Một là để hạ bớt đối thủ tranh đoạt thiên địa kì trân kia, hai là dùng lực thu phục thêm thuộc hạ để mở rộng đội quân giúp mình có thêm lực lượng gia tăng khả năng tranh đoạt được bảo vật mạnh hơn.
“Con mẹ nó....!!! Tiểu tử này tu luyện kiểu gì mà lại cướp đoạt năng lượng kinh khủng như vậy...!!”

Cùng lúc đó, đang ở bên ngoài canh giữ cho Nghịch Thiên tu luyện, Cực Băng Viêm Quy nhìn thấy đại đạo pháp tắc quang kén ẩn hiện đại đạo đường văn cùng cướp đoạt thiên địa năng lượng như thế vô cùng kinh hãi.
“Không được!!!Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất...!!! Ta phải ra tay thôi!!”
Quay đầu nhìn lại phía sau lưng thấy từng đạo bụi mù tạo thành lốc xoáy ở phía xa xa, Cực Băng Viêm Quy biết nếu để đám cao giai ma thú khác đang chạy đến sẽ khiến cho Nghịch Thiên tu luyện thất bại.
“Tiểu tử....!!! Lần này coi như ngươi nợ lão già ta một đoạn ân tình đấy!! Không gian khoá...!!”
Cực Băng Viêm Quy há miệng nói ra một câu như muốn truyền vào trong cho tiểu nam hài nghe thấy sau đó liền giơ đại chân rùa kết một đạo kết giới bảo vệ đại đạo quang kén xong liền rời đi.
Sống với Nghịch Thiên nhiều năm, Cực Băng Viêm Quy cũng có một ít tình cảm mà nó lại không có hậu duệ nên luôn coi Nghịch Thiên như đứa con trai của mình.
Hơn nữa Cực Băng Viêm Quy cũng biết Nghịch Thiên tư chất cao vô cùng, trưởng thành thấp nhất cũng là Đấu Thánh, lại tu luyện pháp môn vô cùng quái dị và kinh khủng nên nó không muốn tiểu tử này bị quấy rầy.
Bây giờ đám ma thú ở lãnh địa khác đang bắt đầu tiến đến, nó muốn bảo vệ Nghịch Thiên khỏi bọn chúng thì chỉ còn cách tự bản thân mình ra tay ngăn chặn lại đám ma thú kia tiến đến mà thôi.
“Cảm tạ Quy Lão....!!!”
Ngay khi nó vừa rời đi, trong đại đạo pháp tắc quang kén đột nhiên vang lên âm thanh của một tiểu nam hài mà Cực Băng Viêm Quy cũng liền ngừng chân lại vài giây sau đó lại tiếp tục đi tiếp.
“Tu luyện cho tốt vào!!! Đừng khiến công sức của ta trở nên vô ích!!! Nghịch Thiên Tiểu Nhi...!!”
Cực Băng Viêm Quy chỉ để lại thêm một câu nói sau đó liền xoay mình hoá thân thân thành một trung niên nam tử mặc lục y đeo mai rùa đạp không bay về phía lốc xoáy bụi mù ở phía xa lãnh địa của mình.
Là Thất Giai Ma Thú, Cực Băng Viêm Quy vốn dĩ đã sớm có thể hoá hình thành người nhưng bản thân là ma thú nên nó cũng không thích chuyển đổi hình dáng con người, luôn luôn giữ nguyên bản thể chiến đấu.
Lần này địch đến quá đông, mặc dù nó là Thất Giai Ma Thú nhưng với thân thể cồng kềnh của nó sẽ nhanh chóng trở thành điểm yếu khi ra tay ngăn chặn đám cao giai ma thú khác tiến đến nơi này.
Cực Băng Viêm Quy hiểu rất rõ điều này nên cũng không thể không chuyển đổi thành hình dáng con người để dễ dàng ra tay ngăn chặn đám ma thú đang tiến đến.
“Gào!!! Chỉ là vài con ma thú cấp thấp mà lại dám xâm lấn lãnh địa của lão phu sao!!! Đi chết hết đi cho ta!!!”
Cực Băng Viêm Quy trong chớp mắt hư không đạp bộ đã đi đến nơi cần đến, đứng trên bầu trời nhìn xuống phía dưới thú triều tạo thành bởi vô số ma thú, nó hống lên một tiếng rồi vỗ ra một chưởng.
“Uỳnh.....!!!!!”
Trong chớp mắt, theo Cực Băng Viêm Quy ra tay, thiên địa đấu khí bị dẫn động, từng đạo mây đen che khuất thương khung, trên bầu trời lôi đình lấp loé tạo thành một cái cự quy đại thủ đập xuống thú triều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.