“Làm càn!!! Nên chết!!!” Đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế không ngờ kim sắc đế bào nam tử bá đạo đến như thế, không thèm cho bọn họ sắc mặt đã dám ra tay nên cũng lập tức nổi giận ra đồn phản kích. Chỉ thấy từ trong “Thái Sơ Cổ Quáng” bay lên thần quang chói mắt, có vô số hư ảnh cực đạo cường giả xuất hiện rồi đánh ra từng đạo sát chiêu công kích về phía kim sắc cự thủ và kim sắc đế bào nam tử. “Uỳnh.... Uỳnh.... Uỳnh....” Ngay khi năng lượng chiêu thức của cả hai bên đụng chạm vào nhau, toàn bộ tinh không lập tức bị che phủ bởi ánh sáng chói loà cùng từng tiếng nổ tung giống như thiên thạch va đập. “Đông.... Đông... Đông....” Vốn dĩ chỉ đang đi theo sau lưng kim sắc đế bào nam tử, cổ xưa cự chung bị cảnh tượng hùng vĩ như thế thì rung lên từng đạo tiếng chung giống như một hùng hài tử rất thích xem cảnh đánh nhau vậy. Trong khi đó, ở trên tinh không, sau khi chiêu thức của cả hai bên va chạm vào nhau nổ tung thì kim sắc cự chưởng của kim sắc đế bào nam tử vẫn chưa hề biến mất hay dừng lại mà tiếp tục tiến sâu vào trong. Điều này đã chứng tỏ tất cả đòn tấn công của Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế trong “Thái Sơ Cổ Quáng” hợp lực lại với nhau cũng không thể sánh bằng một chưởng của kim sắc đế bào nam tử. “Không.... !!! Ta không tin có người mạnh như thế...!!! Ngay cả ‘Đế Tôn’ cũng không có khả năng ngăn chặn tất cả đòn tấn công của bọn ta!!! Aaa....!!!! Ta muốn ngươi chết!!” Cảnh tượng kì dị như thế lập tức khiến không ít Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế hoảng sợ, kiêng kị, đồng thời cũng khiến không ít “cực đạo cường giả” trong “Thái Sơ Cổ Quáng” càng thêm điên cuồng, muốn giết chết nam tử kia. “Những ai không muốn chết thì theo ta ra ngoài tru sát kẻ này!!!” Một vị Chí Tôn không nhịn được lập tức kêu to, sau đó từ trong “thần nguyên” phá phong mà ra rồi lập tức thiêu đốt chiến ý, “cực điểm thăng hoa” để chiến lực quay trở về thời kì đỉnh phong. “Được!!! Giết!!!” Có người dẫn đầu, không ít Chí Tôn, Cổ Hoàng và Đại Đế lập tức đi theo, không ít người cũng đều từ trong thần nguyên phá thế mà ra, “cực điểm thăng hoa” mang theo “Cực Đạo Binh Khí” của mình xông lên tinh không. Theo kim sắc đế bào nam tử và cổ chung đi gần tới “Thái Sơ Cổ Quáng” liền vừa hay đụng độ đến đám người “cực đạo cường giả” vừa mới khôi phục trở lại đỉnh phong giết đến nên chiến trường lại chuyển đến tinh không. “Chết!!!” Hai bên vừa chạm mặt liền không nói nhiều lập tức lao vào giao chiến, cực đạo chi uy bị thả ra dẫn động đủ loại đại đạo pháp tắc va chạm, tinh không bị chấn động, không gian bị đánh thủng.... “Làm càn!!! Phong Ấn!! Giải!!!” Kim sắc đế bào nam tử nhìn thấy không ít tinh không đảo ở xung quanh lại bị đánh nổ tung thành vô số bụi tinh thần, năng lượng ở mỗi toà tinh không đảo cũng bị trôi đi hết thì lập tức càng trở nên cuồng nộ. Hắn lập tức hống lên một tiếng, sau lưng hắn cùng cổ chung đều hiện lên không ít đại đạo pháp tắc xiềng xích giống như những cái xiềng xích này đang phong ấn thực lực thật sự của kim sắc đế bào nam tử. “Rắc... Rắc.... Rắc.... Xoảng.....” Theo phong ấn bị giải đi, không ít xiềng xích từ sau lưng kim sắc đế bào nam tử vỡ tan thành từng mảnh vụn mà khí thế ở trên người hắn cùng cổ chung đều lập tức thay đổi trở nên càng mạnh hơn.
Nếu là lúc trước kim sắc đế bào nam tử cùng cổ chung khí thế chỉ đạt đến “cực đạo cường giả” tương đương với chí tôn, cổ hoàng, đại đế thì bây giờ khí thế của hắn đã vượt xa tất cả mọi người ở đây. Đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế lập tức bị khí thế áp đảo của kim sắc đế bào nam tử định trụ, không thể di chuyển nổi một bước, khuôn mặt bọn họ lúc này đầy vẻ không tin tưởng, sợ hãi... “Không thể nào!! Sao hắn có thể mạnh như thế được!!! Người này không lẽ đã thành “tiên” rồi sao!!!” Trong lòng đám người bọn họ lúc này vô cùng phức tạp cùng hoảng hốt vì không thể tin được vào sự thật trước mắt là bọn họ đụng độ một tôn “tiên nhân”, hơn nữa còn là chọc tức đến hắn nổi điên muốn giết bọn họ. “Giết!!” Bên kia, kim sắc đế bào nam tử chiến lực vừa giải khai xong liền không thèm để ý cùng giải thích với đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế làm gì, lần nữa xách theo cổ chung đánh tới. “Đông......!!!! Đông.....!!!! Đông......!!!” Chỉ thấy kim sắc đế bào nam tử sử dụng một loại năng lượng khác hẳn với năng lượng mà đám người ở “ cấm khu” tu luyện ra được rồi truyền vào trong cổ chung khiến binh khí này vô cùng hưng phấn. Giống như được cung cấp đầy đủ năng lượng, cổ chung lần này đánh ra từng tiếng chuông còn kinh khủng hơn lần trước khiến cho không ít Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế đầu óc ong ong, thất khiếu chảy máu.... “Ông... Ông.... Ông....!!!” Thấy chủ nhân của mình bị một món binh khí đánh cho thê thảm như thế, không ít “cực đạo binh khí” của họ nổi giận kêu lên vài tiếng rồi lập tức giết tới nhưng đều vô dụng. “Rắc.... Rắc.... Rắc.... Choang.......!!!” Tuy bọn chúng đều là Cổ Hoàng Binh, Đại Đế Binh, đều đã đạt đến “cực đạo binh khí” nhưng so với cổ chung đã giải phóng thực lực đạt đến Tiên Khí thì còn quá kém nên đều bị nó đánh cho nứt toác, không ít cái còn vỡ tan. “Giết!!!” Biết đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế đã không chịu được nữa, khí thế trên người bọn họ cũng đã suy giảm khá nhiều, kim sắc đế bào nam tử lần nữa xách theo cổ chung đánh tới một vị cực đạo cường giả. Chỉ thấy sau đó, kim sắc đế bào nam tử đem cổ chung phóng to như một toà tinh cầu rồi ném về phía vị cực đạo cường giả kia như thể muốn lấy trọng lượng của cổ chung đè chết kẻ địch. “Giết!!!” Vị cực đạo cường giả kia nhìn thấy cổ chung bị phóng to mà hắn đã bị binh khí này bao phủ toàn bộ phương hướng, không thể chạy trốn thì liều mình xách theo binh khí của mình đánh về phía cổ chung. Hắn biết mình trốn không thoát nên muốn tự mình giết ra một con đường sống, nếu không hôm nay chắc chắn hắn sẽ vẫn lạc tại đây nhưng tất cả đều là phí công vì cổ chung binh khí quá mạnh mẽ. “Choang......!!!” Chỉ thấy quang hoa loé lên, binh khí của vị cực đạo cường giả kia vừa va chạm với cổ chung thì toàn thân nó hiện lên từng vết nứt, sau đó là vỡ tan thành từng mảnh vụn rơi vãi trên tinh không. Binh khí vừa nát, chứng tỏ vị cực đạo cường giả này thoát không khỏi cái chết vì cổ chung không có vật gì cản đường liền đã giết tới mà hắn đã bị cổ chung đập trúng khiến thân thể vỡ nát, thần hồn sụp đổ....
“Không!!! Ta không muốn chết!!! Ta còn muốn bước vào tiên lộ!!! Ta còn chưa thành “tiên”!! Ta không cam lòng!!” Một tiếng hét không cam lòng vang lên từ vị cực đạo cường giả kia vang lên, trong chớp mắt cơ thể hắn dần dần tan biến thành từng sợi bụi mù trong không khí, đây chính là hoá đạo mà đi. “Giết!!!” Vừa ra tay giết chết một vị cực đạo cường giả xong, kim sắc đế bào nam tử không để ý đến đám người đang ngẩn ngơ, lần nữa xách theo cổ chung đánh tới một vị cực đạo cường giả khác, người này chính là Vạn Long Hoàng. “Không!!!!” Vạn Long Hoàng lúc trước vốn ra tay đầu tiên, sau đó lại bị tiếng chung trấn áp, chiến lực suy giảm nên khi bị kim sắc đế bào nam tử mang theo cổ chung giết tới liền chỉ kịp gào lên một tiếng không cam lòng rồi tan biến. Đáng tiếc cho Vạn Long Hoàng là cổ hoàng binh của hắn lại không có ở trong tay mà cất giữ ở Vạn Long Sào thuộc Già Thiên Đại Thế Giới, nếu không hắn ít ra cũng sống lâu hơn một chút. “Người vừa xuất thủ phá hoại các tinh không đảo của tiền bối đã bị giết!!! Xin tiền bối tha mạng!!! Chúng ta nguyện đem bảo vật ra đền bù tổn thất cho tiền bối!!!!” Giết xong vị cực đạo cường giả thứ hai, kim sắc đế bào nam tử lần nữa xách theo cổ chung định giết đến vị cực đạo cường giả thứ ba thì thấy đám người chí tôn, cổ hoàng, đại đế quỳ xuống cầu xin. Chỉ thấy bọn họ nhấc tay lên thì từ phía cấm khu “Thái Sơ Cổ Quáng” có không ít kì trân dị bảo như tiên kim, dược thảo, binh khí, thần nguyên,... bay ra rồi đều rơi vào phía trước mặt kim sắc đế bào nam tử. “Các ngươi.... đây là muốn mua mạng sao!!!” Kim sắc đế bào nam tử mắt không nháy một cái, vẻ mặt cũng không hiện lên vẻ hứng thú gì với từng thứ kì trân dị bảo mà bên ngoài khiến người ta điên cuồng, hắn chỉ mở miệng hỏi lại đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng một câu. “Vâng!!! Xin tiền bối tha mạng!!!” Đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế của cấm khu bị kim sắc đế bào nam tử hỏi thế vẫn không dám ngẩng đầu lên mà chỉ có thể mở miệng lên tiếng đáp trả. Tuy bọn họ đều là Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế của một thời đại, trong tâm đều có ý chí cường giả, không chịu khuất phục kẻ khác nhưng kim sắc đế bào nam tử này thực lực thật quá biến thái. Hơn nữa thông qua chiến đấu vừa rồi, đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế đều biết mình cùng cấm khu đều bị dịch chuyển đến một nơi có “tiên nhân” cấp cường giả sinh sống. Như vậy nơi này cũng có khả năng là “Tiên Giới” nên bọn họ thà rằng từ bỏ một số bảo vật mà mình tích tụ được để đổi lấy mạng sống rồi sinh hoạt ở đây, lĩnh ngộ tiên đạo pháp tắc, trở thành “tiên nhân”. Đến lúc đó, bọn họ không cần đi qua “tiên lộ” mà vẫn đều trở thành “tiên nhân” rồi thì chẳng phải chính là “trường sinh bất tử” bao lâu nay bọn họ từng mơ ước hay sao. “Được!!! Ta sẽ tha mạng cho các ngươi nhưng tất cả các ngươi đều phải chuyển đến toà tinh không đảo của ta để ta quản chế!!! Đồng ý thì đi theo!!! Không đi thì chết!!!” Ở bên kia, kim sắc đế bào nam tử nhìn đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế lại nhìn lại đám kì trân dị bảo trước mặt, cuối cùng vẫn suy nghĩ tha mạng cho đám người này một mạng. Dù sao đám người này chỉ còn một bước là đạt đến “Tiên Cấp” cường giả, nếu đánh tiếp thì sẽ khiến bọn họ “chó cùng dứt dậu”, thậm chí là tự bạo thì sẽ khiến không ít tinh không đảo bị huỷ diệt mất. Mặc dù hắn cùng mấy lão quái vật trong Thứ Nguyên Đảo có thể tái tạo lại các toà tinh không đảo đã bị huỷ diệt nhưng nó cũng tiêu hao không ít năng lượng nên nếu không cần dùng là tốt nhất. Hơn nữa mấy người này chiến lực cũng không tệ, có thể đem về làm tay chân, đặc biệt nhất là đại đạo pháp tắc bọn họ tu luyện lại ẩn chứa “sinh mệnh lực” nhiều vô cùng, có thể cải thiện cho Thứ Nguyên Đảo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]