Giận dỗi được một lúc, Trì Gia cũng cảm thấy mình như vậy là vô cớ giận dỗi. Nàng và Cảnh Nhuế chẳng có quan hệ gì cả, nghe xong câu nói kia, lại cớ gì phải buồn bực? Tối hôm qua, cũng không tính là việc ngoài ý muốn, càng giống như là một trò chơi phóng túng giữa người trưởng thành, ngươi tình ta nguyện, làm theo nhu cầu.
Nhưng phải coi như cái gì cũng chưa xảy ra, cũng chỉ là nói miệng thấy dễ. Nếu con người có được năng lực muốn quên cái gì là quên được cái đó, vậy chẳng phải là càng ít phiền muộn?
Giống như Trì Gia vậy, biết rõ bản thân không cần canh cánh trong lòng, nhưng nàng, đã ba ngày liên tiếp không ngủ ngon được.
Buổi tối nằm ở trên giường trằn trọc, Trì Gia sẽ nhớ tới Cảnh Nhuế, đêm đó say, nhưng mấy việc nhỏ nhặt không đáng kể lại nhớ rõ mồn một. Từ phòng tắm đến trên giường, Cảnh Nhuế trêu chọc nàng như thế nào, mà nàng lại là như thế nào ở dưới sự chỉ dẫn của hồ ly tinh, ngủ người ta.
Thì ra hai người phụ nữ cũng có thể đổi đa dạng tư thế, ở trên giường lăn lộn đến tinh bì lực tẫn.
Ánh sáng đèn bàn đầu giường mờ nhạt chiếu trên mặt Trì Gia, gương mặt có chút nóng lên, bởi vì đáy lòng nàng nghĩ đến chút chuyện dễ khiến mặt đỏ tim đập.
Lần đầu tiên mơ màng hồ đồ cho phụ nữ, lại còn là người phụ nữ mình thấy chướng mắt nhất, đúng là thật khó quên. Mà đêm đó cũng như lời Cảnh Nhuế nói, Trì Gia đã hiểu thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-nhau-vi-dan-tru-hai/960312/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.