Trì Gia do dự. Do dự chính là đang có ý tiếp nhận. Nhưng khi hai cánh môi cách nhau chỉ còn mấy cm, Cảnh Nhuế kịp thời ngừng lại, không dung túng cho sự xúc động của mình lan ra nữa. Bởi vì Trì Gia không có ý định chủ động hôn cô. Cảnh Nhuế chỉ nhìn Trì Gia cười cười, sau đó tiếp tục nấu ăn. Như là một trò đùa ám muội, làm người ta tức điên. Trì Gia thả lỏng thần kinh đăng căng thẳng, đồng thời, còn có một chút mất mát. Nàng cho rằng Cảnh Nhuế sẽ cưỡng hôn, trong lòng thậm chí còn ôm kỳ vọng, tuy rằng kỳ vọng này chỉ là chợt lóe mà qua. Nhưng mà, cũng may không có. Lần đầu tiên hai người hôn nhau, là bởi vì một lần ngoài ý muốn do say rượu; lần thứ hai, là bởi vì nàng muốn diễn cho Giang Thận xem; nếu lúc này lại hôn nữa, Trì Gia sẽ cảm thấy bản thân điên mất rồi. Cảnh Nhuế bận rộn một bên, Trì Gia thì chuẩn bị bàn ăn. Hai người thỉnh thoảng sẽ nói mấy câu, vô cùng bình thường. "Bình thường chị cũng tùy tiện như thế à?" Trì Gia không nhịn được hỏi Cảnh Nhuế. "Tùy tiện?" "Vừa mới..." Trì Gia nhớ tới lời Cảnh Nhuế, có thể thử với chị ta, "Vậy còn chưa đủ tùy tiện?" Cảnh Nhuế đem vấn đề trả cho Trì Gia, "Làm việc bản thân mình thích làm, có thể gọi là tùy tiện được sao?" "Chị nói chị thích..." Trì Gia quay đầu nhìn về phía Cảnh Nhuế. "Tôi cũng không có nói thích cô." Cảnh Nhuế nhanh chóng đánh gãy lời Trì Gia, thẳng thắn không kiêng kỵ mà nói, "Nhưng tôi thừa nhận, cảm giác hôn với cô khá được, tôi rất thích." "..." Trì Gia bị logic của Cảnh Nhuế đánh bại. Đối với nàng, mấy việc thân mật như hôn môi, ít nhất là phải làm cùng người mình thích. Phải là loại người thế nào, mới có thể tùy tiện hôn người khác như thế. Trì Gia cười lạnh nhìn Cảnh Nhuế, "Bạn gái cũ của chị chia tay chị, chắc là do chịu không nổi cái sự lẳng lơ của chị chứ gì?" "Tôi nói như thế, nhưng không có nghĩa là tôi không có nguyên tắc của mình." "Nguyên tắc? Nhưng tôi không chẳng thấy ở đâu cả." "Trì tiểu thư, cô hiểu tôi lắm à?" "Không hiểu, tôi cũng không muốn hiểu." Trì Gia gấp không chờ nổi kết thúc cái đề tài này, bọn họ không thích hợp nói cái này, dù gì thì quan niệm cũng không hợp. Trì Gia thúc giục Cảnh Nhuế, "Chị mau nấu đồ ăn đi, tôi đói!" "Ăn không uống không còn nhiều yêu cầu như vậy?" Trì Gia: "..." Sau bữa tối, Trì Gia và Cảnh Nhuế cùng nhau thảo luận ý tưởng thiết kế, trước hết phải chốt được ý tưởng, rồi mới tiếp tục hoàn thiện thiết kế. Bên phía quán cà phê cũng bắt đầu khởi công, trong khoảng thời gian này Trì Gia vội đến quay như chong chóng. Giản Dịch đã gọi điện thoại đến cho nàng rất nhiều lần, muốn hẹn nàng đi chơi, nhưng nàng lại không có thời gian. Giản Dịch biết gần đây Trì Gia đều đang vội làm đơn thiết kế của Cảnh Nhuế, mỗi lần gọi điện thoại cho Trì Gia, Trì Gia trước hết sẽ mắng Cảnh Nhuế đến máu chó phun đầy đầu. Kết thúc công việc, về nhà. Ngồi tại vị trí cuối cùng cạnh cửa sổ của phương tiện giao thông công cộng, Trì Gia chống cằm nhìn ngoài cửa sổ thất thần. Ánh đèn màu cam rọi xuống phố, chậm rãi lui về sau. "Chưa nói thích cô...nhưng...cảm giác cùng cô hôn môi khá tuyệt" Trì Gia ở trong lòng lặp lại mấy câu mà Cảnh Nhuế nói. Không thích cô, nhưng thích hôn môi với cô? Cái này là cái gì cơ chứ... Nếu không có hứng thú với tôi, vậy sao cứ phải hết lần này tới lần khác tán tỉnh tôi? Trì Gia nghĩ, trong lòng lại buồn bực. Kéo cái xác mệt mỏi về đến nhà, tắm xong, Trì Gia nhảy bổ lên giường. Nhắm mắt lại, lại không nhịn được mà nghĩ đến cảnh hôn nhau với Cảnh Nhuế. Ở quán bar, ở quán cà phê, còn có đêm nay ở trong phòng bếp... Chẳng lẽ nàng thích Cảnh Nhuế? Không có khả năng, Trì Gia ở trong lòng cho mình một cái đáp án phủ định. Bởi vì việc Giang Thận lần trước, từ đầu đến cuối, nàng đều mang theo cảm xúc phản cảm đối với Cảnh Nhuế. Huống chi đối phương vẫn là nữ. Đêm dần chuyển khuya, tâm tình Trì Gia lại bắt đầu rối loạn. Đối với Cảnh Nhuế là như thế nào, nàng nghĩ không ra, nhưng nàng hình như không phản cảm khi cùng phụ nữ hôn nhau, hơn nữa lại có cảm giác. Đêm nay lúc Cảnh Nhuế tới gần nàng, thế nhưng nàng lại hy vọng Cảnh Nhuế cưỡng hôn nàng, so với lúc Tần Đông hôn nàng, quả thực là đối lập rõ ràng. Đồng hồ kêu tích tắc, cứ vậy qua đêm khuya. Trì Gia vô cùng thanh tỉnh, lúc trước Trì tiểu thư tự xưng mình là con cừu nhỏ, giờ lại rối rắm cả đêm: bản thân mình có phải cong hay không? Bây giờ nàng đối với đàn ông, tựa hồ càng ngày càng không có hứng thú, nam thần cưỡng hôn nàng, phản ứng của nàng thế mà lại là đẩy người ta ra. Trì Gia lấy xuống khăn bông đang đặt trên đầu, chết rồi, càng nghĩ càng không thích hợp. Vẫn không ngủ được, Trì Gia lấy di động, lên trình duyệt tìm kiếm: Làm thế nào để xác định xu hướng tính dục của bản thân. Trang web nhảy ra cả một đống thí nghiệm và phân tích, Trì Gia tùy ý nhấp vào mấy cái. Kết quả, toàn bộ đều nói xu hướng tính dục cong. Trì Gia đỡ trán, cảm thấy choáng váng, ngẫm lại sao có thể chứ, nàng thẳng hơn hai mươi năm, mới hôn phụ nữ có hai lần mà đã cong? Quay người, Trì Gia tiếp tục tìm kiếm: LES... Chỉ nảy sinh tình yêu và tình dục đối với nữ tính. Lúc nhìn đến đây, cả đầu Trì Gia nghĩ đến đều là gương mặt của Cảnh Nhuế. Người mất ngủ không chỉ có mình Trì Gia, mà Cảnh Nhuế cũng thế. Trên cái giường đôi lớn như vậy, cô đã trở người mấy lần rồi mà vẫn chưa thể đi vào giấc ngủ. Cô chưa bao giờ trêu chọc thẳng nữ, nhưng lại năm lần bảy lượt trêu chọc Trì Gia. Cái hôm ở quán bar, cô hoàn toàn không cần phải đi hôn Trì Gia. Mà lúc ở LEFT, đương khi Trì Gia đột nhiên chủ động hôn lấy cô, phút chốc đó, cô có chút rung động. Nhưng... Chung quy vẫn không phải là người cùng cộng đồng. * Hôm sau, đồng hồ báo thức ồn ào, vang lên tám lần. Trì Gia thuận lợi mà dậy muộn, để mặt mộc rồi vọt tới công ty, vào thời khắc cuối cùng đã bảo vệ được tiền thưởng chuyên cần có nguy cơ bị trừ. Trải qua việc xấu hổ đêm đó, Tần Đông vẫn không từ bỏ sự theo đuổi của mình đối với Trì Gia. Trì Gia hối hận, hối hận năm trước đã gửi cái tin nhắn tỏ tình kia cho Tần Đông. Nam thần ngày xưa ở trong mắt nàng, giờ đã biến thành tên lì lợm la liếm, Trì Gia càng lúc càng chán ghét phải nhìn thấy gương mặt kia của Tần Đông. Tần Đông vẫn như cũ, đến quán bar N nghe nàng hát, lại vẫn là cái kiểu sét đánh không chạy. Bởi vì nguyên nhân này, đã hơn nửa tháng Trì Gia không đến quán bar N. Nàng tưởng, lại đợi thêm chút thời gian, sự chấp nhất của Tần Đông đối với nàng cũng sẽ hết. Thứ tư, sau khi tan làm vẫn còn khá sớm, Trì Gia nằm nghiêng trên sô pha hơn mười phút. Nhìn căn phòng chỉ có một mình nàng, tĩnh lặng đến khiến người khó chịu, đã không còn cuộc sống về đêm, thực sự nhàm chán. Trì Gia lại là kiểu người không chịu nổi cô đơn, nàng lấy di động ra, muốn tìm một quán bar mới đến uống rượu. Lướt điện thoại hơn nửa ngày, Trì Gia vẫn chưa quyết định được, cuối cùng đôi mắt nàng dừng lại tại một quán bar liên quan được đề xuất, hình như là quán... bar LES. Vốn dĩ Trì Gia muốn trực tiếp bỏ qua nó, sau khi liếc mắt nhìn hai giây, yên lặng click vào link. Coi như là thỏa mãn lòng hiếu kỳ. Quán bar này là quán bar les nổi tiếng nhất thành phố L, vô cùng đông khách, trước kia Trì Gia không để ý đến khía cạnh này, đương nhiên sẽ không biết. "Bệnh thần kinh," Trì Gia vừa nhìn, vừa chửi đổng, "Mình là straight vậy mà lại đề xuất cho mình cái này..." Màn đêm buông xuống. 10 giờ, Trì Gia trang dung tinh xảo, trang điểm nhẹ nhàng bước ra từ ghế sau của xe taxi. Một cơn gió nóng giữa hè thổi tới, đưa mắt nhìn quanh, quán bar trên phố này không ít. Bên này Trì Gia không quen, vẫn là lần đầu tiên đến. Đứng trước của một quán bar có logo cầu vồng, Trì Gia giả vờ nhìn xung quanh, thấy không có người quen, hất tóc, nhấc lên đôi giày cao gót, cất từng bước duyên dáng bước vào... So với mấy quán bar bình thường thì quán này không có quá nhiều khác biệt, chẳng qua bên trong đều là phụ nữ. Chính xác mà nói, đều là những người phụ nữ thích phụ nữ. Trì Gia ít tới những nơi như vậy, nên cảm thấy bản thân lạc lõng. Từ lúc bắt đầu bước vào, Trì Gia đã hấp dẫn không ít sự chú ý từ những người phụ nữ tại đây. Người phụ nữ xinh đẹp cho dù ở trường hợp nào đều có thể hút ánh nhìn của người khác, đây chính là quy luật, huống chi đêm nay Trì Gia còn trang điểm tỉ mỉ một phen. Trì Gia tìm chỗ hơi yên tĩnh một chút ngồi xuống, một mình uống rượu. Năm phút trôi đi, đã có ba người tới bắt chuyện, Trì Gia chưa bao giờ cảm thấy duyên đồng tính của mình tốt như thế. "Xin chào, người đẹp ~" Trì Gia ngẩng đầu, người thứ tư lại đến. Khi người đó đương ngồi xuống bên cạnh nàng, Trì Gia không được tự chủ mà bảo trì khoảng cách với đối phương, đặc biệt là khi đối phương ái muội tiến sát lại gần mình, Trì Gia vẫn cự tuyệt. Có chút khó tiếp thu. Trì Gia lấy di động ra, mở một cái app mạng xã giao ra, tùy tiện lướt lướt. Còn về việc vì sao bé cừu trắng Trì tiểu thư đây, lại đăng ký tài khoản của một app giao lưu đồng tính, thì Trì Gia xin đáp rằng: buồn chán, tùy tiện nhìn xem vậy thôi. Đinh! Âm thanh nhắc nhở vâng lên. Hệ thống tự động ghép đôi cho nàng. Căn cứ vào tư liệu của hai bên để phân tích, độ phù hợp của hai người bọn họ là 99.9, phải gọi là trời sinh một cặp. Hai người đều để avatar mặc định của hệ thống, album đều trống không, không thấy được diện mạo của đối phương. Nhưng trên khoảng cách biểu thị, hai người chỉ cách nhau hai mươi mấy mét, hẳn đều là tại cái quán bar này. Dù sao cũng đang chán, Trì Gia click mở giao diện trò chuyện với đối phương. Cùng người nọ hàn huyên mấy câu, Trì Gia thấy rất hợp ý, hơn nữa hai người ở phần ký tên đều viết "tìm người uống rượu". Trì Gia mở lời trước: "Cùng nhau uống rượu không?" Rất nhanh, bên kia cũng trả lời "Được." Bên trong quán bar quá ồn ào, hai người hẹn địa điểm gặp mặt là ở cửa quán bar. Nghĩ đến việc, lát nữa phải đi gặp người, Trì Gia đứng dậy đi vào toilet, dặm lại phấn. Nào biết đi vào toilet, Trì Gia lại đụng phải người quen. Hơn nữa, người quen này lại là Cảnh Nhuế... Khi ánh mắt cả hai đối diện nhau, nội tâm Trì Gia tựa hồ có mười bảy nghìn con thảo nê mã* lao vùn vụt qua. Thảo nê mã (草泥马): Đây là từ cư dân mạng hay dùng để thay thế cho từ 肏你妈 (đ* mẹ mày) do có cách đọc gần giống nhau để tránh kiểm duyệt trên mạng, cũng là tên của loài lạc đà Alpaca Nam Mỹ. Đêm nay, Cảnh Nhuế trang điểm vô cùng giống nữ vương, cô nhìn về phía Trì Gia, phải một lúc mới chắc chắn được, đúng là vị Trì tiểu thư mà cô quen biết kia. Luôn miệng nói bản thân không có hứng thú với phụ nữ, cuối cùng lại tới quán bar les? "Đây không phải là Trì tiểu thư sao?" Cảnh Nhuế tiến gần lại phía Trì Gia, dùng ngữ khí nghiền ngẫm hỏi, "Cô vẫn tự nhận là straight, tới nơi này làm cái gì?" "Tôi..." đường về não của Trì Gia ngắn, nghĩ được cái lý do mà vừa nghe đã biết là nói dối, "Tới đây mượn đi nhờ nhà vệ sinh..." Ban đầu Trì Gia còn muốn dặm lại lớp trang điểm, bây giờ lại gặp phải Cảnh Nhuế, hận không thể mau chóng thoát khỏi hiện trường, tùy tiện rửa cái tay, chuẩn bị rời đi. "Cùng nhau uống rượu không?" Cảnh Nhuế gọi Trì Gia lại. "Không rảnh..." Trì Gia bỏ đi. Cảnh Nhuế bất đắc dĩ. Trước cửa quán bar, Trì Gia nhớ ra mình còn hẹn người khác, đứng ở một bên chờ. Đứng được một lúc, Cảnh Nhuế cũng ra tới, cố tình lại cũng đứng ở cửa. Cả người Trì Gia đều thấy không được tự nhiên, nếu lát nữa Cảnh Nhuế nhìn thấy nàng hẹn phụ nữ... Vậy chẳng phải là nàng nhảy vào Hoàng Hà đều tẩy không sạch? Trì Gia quyết định rời đi, đúng lúc này, nàng nhận được một tin nhắn, "Tôi đã ra, ở cửa." Lúc này hai người cách nhau: 1m. Trì Gia giật mình, đột nhiên có loại dự cảm chẳng lành, người nàng hẹn đến, sẽ không phải chính là Cảnh Nhuế đi...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]