Mỗi lần nói về Giản Dịch trước mặt Vân Hân, Cảnh Nhuế cứ một câu lại một câu "người tình bé nhỏ".
"Đừng nói vớ vẩn, vẫn chưa đâu vào đâu hết mà."
"Mình thấy cô bạn đó cũng thích cậu lắm mà, Vân đại mỹ nhân như cậu đã chủ động xuất chiêu thế rồi, ai mà chịu cho nổi." Cảnh Nhuế và Vân Hân vừa nói vừa cười, Vân Hân bị mối tình trước làm tổn thương suốt mấy năm mới có thể thoát ra khỏi nỗi ám ảnh, cuối cùng bây giờ cũng có thể động lòng một lần nữa, đây là chuyện đáng vui đáng mừng.
"Cô ấy à, là cô gái ngốc nghếch, trước giờ đều không nghĩ tới phương diện đó." Vân Hân cảm thấy có chút bất lực, dù cho cô có thân mật với Giản Dịch bao nhiêu, cô cố tìm cách để ám chỉ ra sao đi chăng nữa, thì đối phương cũng không chịu thông suốt.
Cảnh Nhuế không nhịn được mà cảm thán, "Tôi thật sự phục mấy người dám trêu chọc gái thẳng như mấy cậu thật đấy."
Vân Hân chỉ cười chứ không nói gì.
Đôi khi thích, nào có chịu sự khống chế của bản thân đâu.
"Cậu cứ làm theo ý kiến của cậu đi, không cần đặc biệt giữ mặt mũi cho tôi đâu." Vân Hân biết Cảnh Nhuế có yêu cầu rất cao đối với thiết kế và nghệ thuật, cô rất lo lắng Trì Gia là nhà thiết kế mới kinh nghiệm còn non, không đảm nhiệm nổi.
"Đó là tất nhiên, cậu biết tôi trước nay chẳng cho ai mặt mũi bao giờ mà." Cảnh Nhuế lại cúi đầu nhìn tấm danh thiếp đang cầm trong tay.
Trên danh thiếp có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-nhau-vi-dan-tru-hai/960301/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.