" Nương nương, vi thần muốn mượn người hai ngàn tinh binh " Kim Tae Hee đến Kim Thanh cung, ngay cả quy củ cũng không có mà hét lên
Jennie đã đoán được chuyện gì, nhưng vẫn hỏi hắn: " Làm sao vậy? "
" Còn không phải cái nha đầu chết tiệt Chaeyoung kia không biết đã chạy đi đâu, gia đinh nha hoàn trong phủ phái đi ra ngoài tìm đều không thấy, ta muốn dẫn người ra ngoài thành tìm "
" Không cần! Hongju ngươi đem thư đưa cho ca ca ta " Jennie không nhanh không chậm nói
Kim Tae Hee hồ nghi tiếp nhập, xem xong vỗ bàn, cả giận nói:
" Nha đầu chết tiệt kia cả gan làm loạn, dám bỏ nhà trốn đi! " còn có một câu đặt ở trong bụng, cho dù lưu tính thì cũng phải lưu cho hắn chứ không phải Jennie, thật sự không biết thân sơ
" Như thế càng muốn mượn binh của nương nương đem nàng về, Chaeyoung một cô nương độc thân bên ngoài rất nguy hiểm "
Jennie vừa thấy thư liền biết Chaeyoung đi đâu, đúng là tâm sinh hâm mộ, Chaeyoung so với nàng thật tự do, tiền tuyến dù nguy hiểm nhưng có Lisa chiến ứng không cần lo lắng, chính là một cô nương không võ công, rốt cuộc lâu dài không phải là kế sách, chỉ có thể cho nàng du ngoạn vài ngày
" Ai gia biết Chaeyoung đi đâu, yên tâm đi, chờ mấy ngày nữa ai gia phái người đón nàng trở về "
Kim Tae Hee không làm gì được nữa chỉ có thể đáp ứng, muốn hỏi Jennie Chaeyoung đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-nu-nhan/4331295/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.