" Tỷ tỷ giết thời giờ như thế xem ra Dung Tâm lo lắng dư thừa "
Dung thái phi đang tưới hoa, nghe tiếng ngẩng đầu, buông thùng ô doa, tươi cười đón chào, lôi kéo tay Dung Tâm:
" Muội muội tới vừa đúng lúc, thư đã đưa đi chưa? "
" Bên ngoài loạn lắm, nên trì hoãn một chút "
" Hắn có nói gì không? "
Dung Tâm lấy từ trong tay áo ra phong thư đưa cho Dung thái phi
Dung thái phi tiếp nhận, nhanh chóng mở ra, sau khi xem xong nụ cười trên môi còn sâu, nàng xé tan lá thư và ném vào lư hương, trang giấy chốc lát hóa tro tàn. Nàng cười nói:
" Ta nói nam nhân đều đê tiện, vô luận như thế nào đều không chạy khỏi tay nữ nhân "
" Muội nghe nói, Thái hậu truyền cung nữ của Ti Thiện Cục qua hỏi, vẫn còn lưu lại Kim Thanh cung "
Dung thái phi hừ một cái
" Chết không đối chứng, Jennie không thể nào tra ra được ta. Mà tra được thì thế nào? Cảnh Vương đi là nàng thiếu ô dù ngay, mà ta lại hơn một cánh tay đắc lực, rồi nàng đấu với ta như thế nào? "
" Tỷ tỷ không được đắc ý, bên Thái hậu không thể khinh thường "
" Chỉ là một đám thư sinh văn nho, tất cả đều vô dụng. Cái gọi là cây đổ bầy khỉ tan, không đủ vi hoạn "
Dung Tâm không phản bác, vẫn còn lo lắng. Chuyện của tỷ tỷ là chuyện của nàng, mạng này nàng đã giao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-nu-nhan/4331292/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.