" Jisoo! "
Jennie nhẹ nhàng hô một tiếng. Jisoo thở đều đều đã ngủ. Jennie kéo cánh tay đang ôm nàng ra, Jisoo dù đã ngủ say, lại vẫn như cũ ôm thật nhanh. Mất chút sức Jennie mới thoát ra được từ trong lòng Jisoo. Xuống giường mặc lại y phục, nhìn Jisoo một cái rồi đi ra ngoài
Gác đêm chính là soojin, đang ngồi trên hành lang ngủ gục. Hai ngày nay đã phá hủy nàng, ngay cả Jennie đi đến trước mặt cũng không biết. Jennie ho nhẹ một tiếng, soojin nhảy dựng lên, nhìn Jennie vội vàng nói: " Nương nương là người, đêm đã trễ như thế người lại đi ra đây? " Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, nàng còn đặc biệt đứng canh cách xa
" Nghe theo ai gia đi Ngọc Hi cung "
Soojin lập tức thắp đèn lòng, ở phía trước dẫn đường
Ngọc Hi cung cung nhân gặp Thái hậu đêm khuya tiến đến, vội vàng quỳ xuống thỉnh an. Jennie hỏi bọn họ, Hoàng thượng ngủ có ngon không. Hai thái giám không dám giấu diếm mà bẩm báo, nói Hoàng thượng làm ầm ĩ đến nữa đêm mới ngủ
Jennie cho soojin ở bên ngoài coi chừng, một mình đi vào. Thấy trên bàn có vài tờ giấy, là chữ của Du Lẫm chép hiếu kinh. Jennie cơ hồ có thể tưởng tượng vẻ mặt và bộ dáng Du Lẫm khi viết hiếu kinh. Nhất định cực kỳ hận mẫu hậu nàng, bằng không như thế nào viết đến cuối cùng viết ngoáy như thế. Jennie thở dài, chưa bao giờ có cảm giác vô lực thế này. Nhất là sau khi cùng Jisoo hoan hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-nu-nhan/4331279/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.