Jennie thong thả lịch sự tao nhã tự nhiên đi đến, nửa điểm cũng không có sự xấu hổ. Cho soojin dâng trà, nhập tọa xong mới nói: " thần thiếp thất lễ, mong mẫu hậu thứ lỗi " 
Vẻ mặt bà hiền lành, cười nói: " ai gia đột nhiên tới, trách không được " 
Jennie biết bà vì sao mà đến, nhưng bà chưa bài ra tư thái khởi binh vấn tội nên nàng cũng giả vờ câm điếc, dù sao có Jisoo ở đây tuyệt sẽ không trơ mắt nhìn nàng bị bà làm khó xử. Ngay cả chính Jennie cũng không phát hiện, mình đã bất tri bất giác tín nhiệm Jisoo 
Bất quá rừng càng già càng cay, sau vài câu hàn huyên, bà nhìn lướt qua người đang ngồi, nói: " ai gia có mấy câu nói riêng cùng thái hậu, những người khác lui xuống đi " 
Trong lòng Jennie lộp bộp, nhưng mặt không đổi sắc. Jisoo sợ mẫu hậu khó xử Jennie nên trực tiếp cự tuyệt. Tâm ý Jennie vốn bất định, nếu bị mẫu hậu vài câu tạo áp lực thì đừng nói là gả cho, sợ sẽ cự y thêm nữa, vậy y đã kiếm củi ba năm thiêu một giờ. như thế nào cũng không chịu đi 
Bà không hờn giận nói: " như thế nào, ai gia muốn nói riêng cùng thái hậu hai câu cũng không thế? " 
" có gì mà nhi thần không thể nghe được? " Jisoo bĩu môi nói 
" chỉ sợ nói ra rồi mặt mũi mọi người đều rất khó coi " 
Đã nói thẳng như vậy rồi, Jisoo còn muốn phản bác, bị Jennie dùng ánh mắt ngăn cản, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-nu-nhan/4331251/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.