Đã là cuối thu, ngự hoa viên không chút nào thấy tiêu điều mà vẫn như trước kia- nhiều loại danh hoa thắng cẩm thơm phức cả vườn. Thái hậu thiết yến, phi tần được mời đều đến đông đủ - oanh oanh yến yến thành đoàn, so với bách hoa cũng không thất sắc.
Tiên đế tráng niên mất sớm, tuổi tác thái phi không lớn. Thê tử mất tóc của tiên đế- Uyển Trinh hoàng hậu đã mất lâu rồi, phi tần nhiều tuổi nhất là thái phi chỉ có 30 tuổi nhưng vẫn còn thướt tha. Đương kim thái hậu xinh đẹp và ở ngay độ tuổi đẹp nhất cho nên cả đám lo về tuổi tác và nhan sắc của mình thì có thể hiểu được. Về phần người thích thái hậu lại càng làm cho người ta thêm đỏ mặt, hận chính mình không có dung mạo tuyệt thế như thái hậu để được cảnh vương thương yêu.
Người không ưa gì thái hậu nhất vẫn là Dung thái phi vì ngày đó nếu con trai của nàng đăng cơ thì những gì thái hậu có được hôm nay đều là của nàng. Dung thái phi đang nhìn các phi tần tán ngẫu với Jennie thì hận không thể rạch hai dao trên mặt Jennie mới hả giận.
Dung Tâm thấy sắc mặt tỷ tỷ không tốt vội kéo Dung thái phi đến một bên, an ủi nói: " tỷ tỷ, phòng miệng thiên hạ "
Dung thái phi đầu tiên hừ lạnh: " bổn cung mà phải sợ cái gì? " sau đó thở dài: " chẳng lẽ bổn cung đời này phải bị nữ nhân này quản chế? "
" chỉ tại Dung Tâm vô năng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-nu-nhan/4331242/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.