Biểu cảm tráo phúng và ghé bỏ của Jennie làm Jisoo đau đớn, nếu y xuống tay thì Jennie đã thuộc về y tự bao năm trước rồi....để bây giờ cần gì phải hạ mình mọi cách lấy lòng nàng? Jennie cho y cơ hội rồi lại không thèm che giấu sự căm ghét...lẽ nào ước định thực chất là kế hoãn binh? Jennie chưa bao giờ có ý niệm chấp nhận y? Jisoo tựa lưng vào ghế, nhìn Jennie một hồi lâu mới nói:
" đêm trước khi hoàng thượng đăng cơ nàng đưa ngọc như ý đến, ý tứ trong đó không cần phải nói, sau đó nàng lập ước định với ta chỉ càn ta không ép nàng, nàng sẽ thử mở lòng. Mà vừa rồi nàng lại nhấn mạnh rằng ta và nàng tuyệt không thể. Ta muốn hỏi nàng, rốt cuộc cầu nào là thật?"
Jennie không nói được gì
Nàng không có tư cách cự tuyệt Kim Jisoo, cho dù Kim Jisoo có dùng vũ lực đi chăng nữa nàng chỉ có thể nhận mệnh. Đây là con đường nàng tự chọn, là cái giá nàng phải trả. Nếu không cò bước này con trai nàng sẽ không phải là vua, nàng cũng không phải là hoàng thái hậu những gì bây giờ nàng có được là Kim Jisoo cho nàng. Y nếu muốn chiếm lấy nàng quả thật dễ như trở bàn tay, căn bản không cầm phải nhượng bộ. Nàng sở dĩ có thể cùng đồng ý thuận là vì ỷ vào vài phần thiệt tình của y, vậy mà nàng còn châm biếm y? Nàng thấy mình hết sức buồn cười.
Mất đi kiêu ngạo Jennie suy sụp ngồi đó sắc mặt trở nên tái nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ta-yeu-la-nu-nhan/4331203/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.